Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

VẼ LẠI MỘT BỨC TRANH

 .



Dẫu biết rằng
               tất cả với em
                           anh chỉ là một nửa 
một nửa  tinh thần, khi em trống vắng
một nửa tình yêu bởi em....đã lạnh rồi
tất cả với anh chỉ bấy nhiêu thôi.

Ừ cuộc đời
           chẳng phải những nụ hoa
bao vật chất xa hoa còn thiếu thốn
những bộn bề còn ngả ngốn vây quanh
những vần thơ chẳng thể lấy ra ăn
thì yêu đấy
                  nhưng cũng đành chỉ vậy
giá trị cuộc đời lọt thỏm giữa trời mây
khát vọng trong em như con nước tràn đầy

Mái ấm gia đình, tiếng trẻ gọi cha
mật ngọt thiết tha chẳng rót ra ngoài
theo bữa tiệc cùng những lời thật, dối
em vẫn mơ anh là chiếc gối
để em nằm hưởng trọn làn môi
mọi thứ trong em tất cả nửa vời
cứ lờ lững trôi
                  theo ngày theo tháng.

 Khao khát một ngày anh về cáng đáng
nhưng xa vời như những áng mây
tiếng gọi bầy
                   thốt ra
                                thổn thức
càng làm anh rưng rức nhói đau
biết cuộc đời vẫn có trước, có sau
có ước mơ, hoài bão....
                               đợi chờ.
 nhưng cuộc đời
                        lạnh lẽo chơ vơ
đêm lạnh giá mơ về nơi giá lạnh
sưởi ấm đời dù chỉ góc bức tranh
tất cả trái tim ấp ủ để dành
nhưng thảng thốt biết mình  một nửa.

Canh bạc đời sấp ngửa
vật chất...tinh thần cứ thế bủa quanh
để lại cho anh một vết thương lành
không nhức nhối nhưng vô cùng ngứa ngáy
vẫn biết mình
                    chẳng thể nào...
                                lội tới đáy hồn em
đem trái tim thắp lại nồng men
xóa sạch những gì vật chất bon chen
cho tình yêu thành những ngọn đèn
trong bóng tối lần mò ta tìm tới.

Tất cả với anh giờ là chới với
đảo chao, chòng chành
                   bơi giữa biển khơi
bởi những lời em nói
                   không hề  gian dối
chỉ có anh vẫn là ngu tối
khát vọng cuồng.... vẽ lại một bức tranh.
             

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét