Gói nỗi niềm vào miền thương nhớ
Miền quá tải
Rách...
Nỗi niềm bung vụn vỡ
Dập nát đám cỏ ước mơ
Hăng hắc mùi nước mắt
Buồn ơi ai cắt? đau ứa nhựa
Nỗi buồn không thiếu
Niềm vui chẳng thừa
Tình yêu
có thời như biển
Giờ nỗi đau hiển hiện
Cạn khô như bãi cát lúc triều lui
Chỉ còn con sóng cố chồm vào thương nhớ
Vỏ ốc chơ vơ
Câu thơ rạn vỡ
Nỗi niềm ai nỡ...?
Để anh buồn thơ thẩn giữa nhân gian.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét