Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

KHOẢNG CÁCH

http://www.asiasoft.com.vn/images/NewsVN/379.jpg
Đọc bài thơ Vỡ Nợ của Nhà Thơ Văn Công Hùng tự nhiên thấy cay cay khóe mắt rồi bất chợt cảm tác vài dòng về cái sự nợ ở đời...ngẫm lại ai không nợ nhưng ít có người tìm hiểu cái nguồn nợ ấy từ đâu sinh ra và ta phải gồng gánh nó!

KHOẢNG CÁCH

Những món nợ của dân
Vô tận...
Trọn kiếp người lận đận
Nợ chồng nợ
Điều duy nhất người dân khiếp sợ
Những món nợ không tên tuổi cứ vun cao
Dưới đôi bàn tay chai sần lao động
Chúng ta sống
Khắc khoải nghĩ suy
Món nợ, tư duy rong ruổi
Phiên chợ đo đếm từng buổi
Khi mà vật chất ê hề
Chỉ dành cho một nhóm người bên lề cách biệt
Dân không hề sợ thua thiệt
Nhưng chết tiệt
Khoảng cách giàu...nghèo
Xa càng xa
Kẻ sống xa hoa
Người đong cuộc sống bằng lương tháng
Có những điều làm người ta chán ngán
Trốn vào thơ để thở, hít chút niềm tin
Cứ như vậy mà tất cả cùng vin
Rồi sẽ có ngày tương lai tươi sáng!

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

THÁNG SÁU VỀ

http://d4.violet.vn/uploads/blogs/1438/phuong_500.jpg


Tháng sáu nhớ em mắt đỏ môi mềm !

Phút bịn rịn góc trường hôm ấy
Tháng sáu về cho ta chợt thấy
Thuở học trò biết mấy yêu thương
Tháng sáu về gợi nỗi vấn vương

Chiếc trống già im lìm buồn tẻ
Nhớ học trò rộn rã ngày qua
Thắm sân trường đỏ rực màu hoa
Xào xạc gió trưa hè kí ức

Tháng sáu về ngọt ngào, thơm phức
Để bây giờ ta ngồi háo hức
Nhớ trường xưa bạn cũ, thầy cô
Nhớ tuổi thơ thuở ấy đùa nô

Tháng sáu về viết vội vần thơ
Nhớ nụ hôn một lần vội vã
Rồi chia tay mỗi đường mỗi ngả
Kỉ niệm còn đọng mãi trong tim

Tháng sáu về khoảnh khắc chợt lặng im...!

TÂM TÌNH NGƯỜI THỢ ĐƯỜNG DÂY



Trong cuộc đời sáng tác, có thể có rất nhiều những tác phẩm nhưng tác phẩm mà tôi yêu thích nhất là " Tâm tình người thợ đường dây " năm 2001 khi xây dựng tuyến đường dây cung cấp điện cho Minh Long tôi đã rung lên với những cảm xúc, bởi lẽ Minh Long vốn là quê tôi ngày xưa dẫu bây giờ đã tách ra làm hai huyện Minh Long và Nghĩa Hành. Thả những bước chân sau ngày làm việc mệt nhọc tôi đi tìm lại những gì mà tôi tưởng tưởng lúc tuổi thơ khi được nghe ba kể về vùng đất này. Tự hào lắm khi ba làm lãnh đạo đầu tiên của huyện này khi cách mạng 8/1945 thành công và quả một chặng đường dài sau đó khi người đi tập kết vẫn không ngừng kể chuyện về nơi đây. Năm 1998 khi chuyển công tác về quê tôi đã tìm về đây gặp chú Thịnh bí thư huyện ủy nguyên là liên lạc viên của ba ngày xưa để nghe để tìm hiểu về vùng đất này và hứa với chú sẽ ghi lại một diều gì đó về Minh Long. Tác phẩm Tâm Tình Người Thợ Đường Dây đã ra đời vào tháng 10/2010 khi tôi xuất bản tập thơ " Về Với Sông Hồng " sau đó và được 2 nghệ sĩ Ngô Đình Long và Mộng Thu diễn ngâm trong CD thơ Sóng sông Trà đồng thời được nhạc sĩ Nhất Phương phổ nhạc năm 2011 và tháng 6/2012 tác phẩm này dược diễn trong hội thi của cty. Niềm vui rất lớn đối với tôi vì chính những điều tôi trân trọng trong kí ức đã được các Nhạc sĩ, Nghệ sĩ chắp cánh cho thăng hoa hơn. Cảm ơn Anh Ngô Đình Long và anh Nhất Phương cùng chị Mộng Thu!

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

CÓ THỂ BA CHỈ LÀ ÔNG GIÀ GÀN DỞ

http://pictures.vinatro.com/tinh-yeu-gioi-tinh/2009/11/09/mam-xanh-hy-vong-1-VinaTro.com-1.jpg

Có thể trong mắt các con
Ba chỉ là
Một ông già khó tính và gàn dở
Lúc nào cũng  nhắc nhở
Nhưng... các con là những bông hoa đang nở
Mỏng manh yếu ớt
Trước cái nắng hè chói chang hay gió bão nộ cuồng
Mọi thứ các con đều coi thường bởi lẽ...tuổi trẻ
Chưa một lần vấp ngã
Chỉ đến khi khô héo giữa đời hay xơ xác những cánh hoa xinh đẹp
Lúc này các con mới thấu hiểu
Màu sắc rực rỡ con mang trên mình là tình yêu và sự lo lắng của cha mẹ
Cái nhắc nhở của cha như là tia nắng ban mai để con quang hợp
Sự chăm chút của mẹ là kết tinh dinh dưỡng của đất và nước truyền vào cơ thể các con
Cuối cùng các con chính là linh hồn là sự sống hiện thân của cha của mẹ
Các con ơi !  Dẫu những lời khó nghe...
Đang vun đắp cho các con trưởng thành
Không phải là chiếc xe, cái điện thoại hay bộ đồ hàng hiệu mà bạn bè con ngưỡng mộ
Dù có thể ba cho nhiều hơn thế nhưng ba cũng xin thổ lộ
Trăn trở hàng đêm mỗi khi con đòi hỏi
Không tiếc mà lo lắng !
Và hơn nữa mỗi khi các con khoe thành tích của mình
Lại càng làm ba ưu tư vì con và môi trường hiện tại
Thật hay giả ...bởi bây giờ cái áo choàng ngoài không thể nói lên tất cả
Có thể ba gàn dở
Cái nhìn không còn hồn nhiên như một thời trai trẻ
Bởi sắc đời muôn vẻ
Đã biến ba trở lên khó tính
Nhưng ba cũng xin một lần đính chính
Cả cuộc đời này ba dành cả cho những nụ hoa mà ba ươm trồng hy vọng
Lảm nhảm cả đời chỉ mong đọng lại
Một chút thôi cho các con mãi là những bông hoa đẹp nhất giữa đời!