Thứ Hai, 30 tháng 1, 2012

SỐNG VÀ YÊU









Ước mơ chỉ là trang sức tinh thần
Để anh và em thêm nghị lực
Sống và yêu.

Hiện tại đã chứa đủ bao điều
Quá khứ, tương lai
Dẫu ngày mai biến hôm nay thành quá cũ
Thiếu thừa, no đủ , chông chênh
Thì tình yêu vẫn cứ mông mênh
Ta lênh đênh tìm bờ hạnh phúc
Ai cắt bản nhạc làm nhiều khúc
Thăng trầm với hiện tại
Đau đáu ngày mai
Tương lai các con với ta là tất cả
Phức ảo một đời vất vả

Để minh chứng

Tình yêu mình như chất cường toan
Gặm mòn thời gian và nỗi nhớ
Bên nhau mình dung hòa hơi thở
Hóa trị cuộc đời trải nghiệm đau thương
Tất cả bên nhau tạo một môi trường
Sống và yêu
Muôn đời không thể thiếu!

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

KỈ NIỆM CŨ






Kỉ niệm
như hòn đá nham nhở
mòn vẹt đa hình
lộc cộc lăn vào hiện tại
tình yêu thời vụng dại
trùm rêu ngủ say
giật mình thức giấc
ngoài sân gió nấc nghẹn ngào
chạm tay vào kí ức
mênh mông xa khuất
ẩn hiện theo thời gian
cõng nỗi buồn lênh loang
giờ tất cả chỉ là quá vãng
tôi và em…mối tình lãng đãng
như con nắng cuối mùa nhảy nhót
vũ điệu xưa tiếng kèn lảnh lót
chợt im lìm, rồi chợt vỡ toang
xin em đừng nối kí ức
lôi xềnh xệch vào hiện tại
ai cũng qua cái thời ngây dại
tôi và em ngày ấy…qua rồi!

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2012

TẾT TÀN...

Nửa đêm lạnh
Giật mình đang tết
Chiếc chăn dầy không ấm
Cái lạnh bên trong không sao sưởi được
Dẫu bên ngoài hơi ấm tỏa lan
Mênh mang một giấc mơ cùng những giọt nước mắt như hòn sỏi
Lộc cộc, lốc cốc lăn trong sâu thẳm
Tất cả như khô lại hóa thạch
Ngoài kia những nhánh hoa ngậm sương
Như ta gượng nén nước mắt của đời
Cố cho một ngày mai
Hoang hoải
Màn đêm chợt vỡ...tiếng gà gáy, dẫu biết mình chưa sống trọn cái tết
Cái chết đôi khi lại là niềm vui cho người, khiến chúng gáy vang kiêu dũng
Sắp hết ngày mùng
Khiến nỗi lòng rưng rưng, những giọt nước mắt hóa thạch chợt mềm lại
Mỉm cười tôi nghĩ tới tương lai
Rồi hát vang như gà....tiếng hát sâu thẳm không âm thanh
Vang dội trong từng huyết mạch...
Cái lạnh chợt run lên bần bật
Mùa xuân hờ hững đi ngang, cho đầu thêm sợi bạc
Chẳng ngạc nhiên nhận ra tết tàn...
































Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

MƠ XUÂN

Vội chi xin thẻ trên chùa
Tháng giêng mình cứ vui đùa cùng xuân
Yếm đào em để tần ngần
Chồi non xanh biếc nửa gần nửa xa

Mưa xuân khe khẽ thiết tha
Tắm cho mình cùng với ta xuân này
Lửng lơ tay kiếm bàn tay
Chợt đụng chân váy hồn bay chốn nào

Hương xuân cho dạ xôn xao
Mắt xuân lúng liếng mời chào làm thân
Chở em mà cứ phân vân
Ngỡ mình chở cả vườn xuân về nhà

Sớm xuân say cái mặn mà
Của em hay của người ta ven đường
Bờ môi rón rén lời thương
Giật mình chợt nhận đêm trường giấc mơ.

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

XUÂN XA

Xuân về lúng liếng nhành mai
Mưa li ti rắc làm phai má đào
Chồi non búp biếc ngọt ngào
Nhớ em gió cũng xôn xao nhớ cùng
 
Cuối năm cho đến hết mùng
Ta xa cho đến tận cùng tháng giêng
Nỗi lòng người cứ bung biêng
Bứt từng chiếc lá gửi riêng nỗi niềm
 
Xa em thời khắc linh thiêng
Đất trời như cũng ngả nghiêng cõi lòng
Tết về với những nhớ mong
Một mình anh xếp cho xong tháng ngày
 
Phương xa có nhớ nơi này
Bao nhiêu kỉ niệm vơi đầy cùng nhau
Xuân về chỉ muốn qua mau
Để mình lại được bên nhau vui vầy.

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

XUÂN VÀ EM

XUÂN VÀ EM

Xuân về chớm ngõ thời gian
Đông còn níu những lênh loang gió mùa
Xa em xào xạc gió lùa
Xốn xang nỗi nhớ cơn mưa cuối chiều

Chặng đường vất vả bao nhiêu
Đếm từng hình bóng liêu xiêu cõi lòng
Đồng hồ nhích nhịp ngóng trông
Tìm em giữa chốn mênh mông đông người

Thoáng xa đào nở nụ cười
Má xuân ửng đỏ da tươi nắng hồng
Về đây cho thỏa tang bồng
Tình mình xa cách vẫn nồng yêu thương

Mặt hồ trong nước soi gương
Vườn hoa ngày tết rộ đường phố đông
Bao nhiêu cách trở núi sông
Mừng vui ta nắm tay không muốn rời

Người thương ơi có đôi lời
Giấc mơ xuân và em thời vấn vương
Gửi theo con gió vô thường
Tới em cho thỏa yêu thương đợi chờ

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

THĂM MẸ CUỐI NĂM




Xuân còn sót những tiếng ho
Của đông lấn ná mẹ co ro ngồi
Con về  thoảng gió mây trôi
Một đêm cạnh mẹ rối bời nỗi lo

Gang từng khắc… đếm khắc đo
Thời gian ngắn ngủi chẳng cho con cười
Buồn sao một kiếp con người
Mẹ còn đó mà con lười về thăm

Tre già ngóng đợi búp măng
Mẹ ngồi tần tảo nhặt căng tháng ngày
Lạy trời thôi chớ đọa đày
Để con bên mẹ xum vầy niềm vui

Bật đèn mong vẫn tối thui
Giả mù mong đẩy được lùi nếp nhăn
Cho lòng con khỏi băn khoăn
Sớm mai xa mẹ cắn răng mỉm cười…!

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

VẮNG EM



Có một ngày xa em
Anh chợt mới nhận ra
Bằng lăng không nở hoa
Chiều không xanh như trước

Lặng lẽ thả chân bước
Đếm từng phút trôi qua
Thời gian chẳng gần xa
Xoay vòng trong thương nhớ

Cây bàng đứng thờ ơ
Phớt lờ từng cơn gió
Chú chim sâu còn đó
Ngó nghiêng đôi mắt tròn

Đếm từng búp lá non
Đếm từng khắc mỏi mòn
Giữa chiều lênh loang nắng
Một ngày trong xa vắng

Cõi lòng nằm im lặng
Chẳng còn chút xôn xao
Chẳng còn chút ồn ào
Của con tim dồn nhịp.