tag:blogger.com,1999:blog-50909950822568895042024-02-07T17:48:16.238-08:00Đinh Văn HồngNơi cất giữ những gì không thể thốt thành lời!Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.comBlogger123125tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-88959708370665945382017-12-28T16:57:00.002-08:002017-12-28T16:57:41.080-08:00Nhảm sau nhiều ngày quay lại<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJQmaqRonTqQdEYL6veADY7R8VobfkoancgJjH9gh1qQ_iZ4n2BpCfDinnzjN-swNrNvf9L5OwnI1-Mg7KJjVv1rxzW6q3NlBj2OABaAsmI4geTd6ivm-CYrjYz3yD0wdQLfQzvQ5Aqf5r/s1600/25498188_1668559149833414_3247510113263962169_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJQmaqRonTqQdEYL6veADY7R8VobfkoancgJjH9gh1qQ_iZ4n2BpCfDinnzjN-swNrNvf9L5OwnI1-Mg7KJjVv1rxzW6q3NlBj2OABaAsmI4geTd6ivm-CYrjYz3yD0wdQLfQzvQ5Aqf5r/s320/25498188_1668559149833414_3247510113263962169_n.jpg" width="240" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
Giá trị cuộc sống của mỗi con người không phải là tài sản vật chất mà là tình yêu thương giữa con người và con người.<br />Cho đi để được nhận về, cho đi để thanh thản sống và nhận về yêu thương.<br />Có người đã phí hoài cả cuộc đời dành cho bạn như cha, mẹ, như người yêu hay vợ vậy tại sao bạn lại không thể hiến trọn đời mình để trả khi bạn đã nhận.<br />Đất nước này , xã hội này ngày càng nhuốm bẩn sự chênh lệch giữa giàu và nghèo, đạo đức ngày càng tha hóa suy đồi, mọi giá trị nền tảng đều lung lay.<br />Trong cơn bão ấy bạn cần đứng vững và chọn cho mình một con đường giữu mình và đấu tranh đừng để ngã gục.Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-70444404960060393452017-09-22T22:02:00.002-07:002017-09-22T22:02:13.860-07:00MƯA....<span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><br /></span>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgULC_UpPm1EWBISJu65eug3kDfxKOZnbA2lc6SEXWJrbFSihthdOX6Oekb6zzNUoZxTgj5fyTC7VQ9UYce-CmkZyQEKyNBq4fwqM8fI8Pw04Z88G3VlIKjFsMfZRsb8II9_lIRu5-cPEO7/s1600/13925179_1170905026265498_3438349323977773583_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="960" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgULC_UpPm1EWBISJu65eug3kDfxKOZnbA2lc6SEXWJrbFSihthdOX6Oekb6zzNUoZxTgj5fyTC7VQ9UYce-CmkZyQEKyNBq4fwqM8fI8Pw04Z88G3VlIKjFsMfZRsb8II9_lIRu5-cPEO7/s640/13925179_1170905026265498_3438349323977773583_n.jpg" width="640" /></a></div>
<br /><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">MƯA....</span><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><br /></span><br />
<span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><br /></span>
<span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">Những cơn mưa thổn thức</span><br style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;" /><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">Thấm dần vào lòng đất</span><br style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;" /><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">Như nỗi nhớ âm ỉ bên trong</span><br style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;" /><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">Đôi khi anh tưởng đã mất</span><br style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;" /><span style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">Rồi bất chợt rất thật</span><span class="text_exposed_show" style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><br />Ào ạt quay trở về<br />Mang theo lời thề ướt sũng<br />Giữa vũng lầy trần gian<br />Thả cho hồn đi hoang<br />Xé thành muôn ngàn sợi<br />Anh đi tìm...<br />Tìm riêng cho mình nỗi nhớ<br />Đằng đẵng ngày đêm<br />Đời không bớt không thêm<br />Tình bao giờ vơi cạn<br />Anh gạn<br />Nước đục nước trong<br />Cho cơn mưa thuần khiết<br />Dành một ngày tắm em.</span>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-31946348884161549872017-02-05T20:07:00.000-08:002017-02-05T20:07:02.375-08:0011; 02 ngày 6/2/201711; 02 ngày 6/2/2017<br />Dường như số phận đang thử thách một con người, liệu có thể vùng vẫy mạnh hơn hay là chết trong đau đớn khi mà tất cả đều đóng cửa không có một nơi trú ngụ nào cho bản thân.<br />Tôi đã cố gắng tất cả những gì tôi có thể!Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-23747478122669084522017-01-10T05:21:00.001-08:002017-01-10T05:21:26.816-08:00KHÚC ĐẢO XA -Thơ Đinh Văn Hồng, nhạc Đinh Thiên Vương<iframe width="480" height="270" src="https://www.youtube.com/embed/JKVRT8P1aNc" frameborder="0" allowFullScreen=""></iframe>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-62156927442748676932016-01-26T14:59:00.001-08:002016-01-26T14:59:19.014-08:00LẠNH LÒNG...?<div class="_6a _43_1 _4f-9 _nws" id="u_0_z">
<div class="_6a uiPopover" id="u_0_10">
<a class="_42ft _4jy0 _55pi _5vto _55_p _2agf _p _1zg8 _4jy3 _517h _51sy _59pe" data-hover="tooltip" data-tooltip-alignh="right" href="https://www.facebook.com/viethongdinh/posts/1043885528967449#" id="u_0_11" rel="toggle" role="button" style="max-width: 26px;"><span class="_55pe" style="max-width: 12px;"></span></a></div>
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOJEmx29e8rfSR78TnpGo9dXa1jjWbFEedGryW33AVflC1kgTuG7X3OFRTkmsXPtAopIcEvlL3yIeM8F7ybnXrv2Pzekh1tDvvXC5WhAgmEoL-8dFGc4sHWeBUTXoRIfBqr6Y7A6LhgAFP/s1600/IMG_8566.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOJEmx29e8rfSR78TnpGo9dXa1jjWbFEedGryW33AVflC1kgTuG7X3OFRTkmsXPtAopIcEvlL3yIeM8F7ybnXrv2Pzekh1tDvvXC5WhAgmEoL-8dFGc4sHWeBUTXoRIfBqr6Y7A6LhgAFP/s320/IMG_8566.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<br />
LẠNH LÒNG...?<br />
<br />
Lạnh tê tái, cái hàn thử biểu cũng phát điên với ông trời nhảy nhót
loạn xạ lúc 19 rồi xuống 17 và giờ 15 độ kèm thưa mưa ẩm ướt và rả rích 2
ngày trời khiến mọi thứ ỉu xìu đến ngay cả cái mặt đường nhựa rắn câng
trước nhà giờ cũng có cái cảm giác mềm nhũn dưới những bánh xe lăn.<br />
Người ta bảo nóng phát điên chứ chưa nghe ai bảo lạnh phát điên bao giờ,
vậy mà cái cảm giác điên điên ấy cứ chập chờn xuất hiện cứ y như là là
cái bóng đèn điện nhấp nháp sáng tối khi bị move vậy.<br /> Cái lạnh từ
đâu trong cái cơ thể vốn sống và chịu đựng nơi giá lạnh biên thùy của
một thời trai trẻ với mảnh áo bông đứng gác một mình trong đêm tối mắt
căng ra, tai dỏng lên trong gió rít rừng cây nghe từng tiếng động dưới
chiến hào.<br /> Lạnh trong cái rét đậm, rét hại của một thời thơ ấu với
cái áo mút mẹ đan bên trong chiếc sơ mi trắng đến trường với hai má rám
lại, môi nứt nẻ đến chảy máu với đôi chân sưng cước lên trong đôi tất bộ
đội lỏng toạch được mẹ dùng sợi dây thun quần khâu lồng trên cổ tất.<br /> Lạnh khi con người phải đấu tranh giữa sống chết nơi giường bệnh sau ca mổ...<br /> Nhưng cái lạnh nào cũng có thể vượt qua trừ cái lạnh hôm nay.<br />
Cái cảm giác buốt giá trong tâm hồn khi tình cảm giữa con người với con
người không còn là một món ăn quý giá trong bữa tiệc cuộc đời.<br /> Cái
lạnh ảo ảo, thật thật giữa những điều xảy ra và chưa xảy ra trong cuộc
sống cứ đập vào đôi mắt vốn đã chịu đựng nhiều nỗi buồn ngang trái.<br />
Hoa hồng và rượu vang liệu có đưa con người quên được cái lạnh bất ngờ
thế không, liệu chocolate có ngọt ngào trong miệng để quên đi những kỉ
niệm vốn chả thể nào quên không?<br /> Con người có thể không quên nhưng lại không nhớ những gì đẹp nhất để khiến mọi thứ trở lên lạnh lùng trước mọi thứ xảy ra.<br />
Cây mai vàng nở rộ cứ tả tơi trong mưa gió với những cánh vàng xót xa
phủ kín quanh gốc, ừ tại mưa đấy. Nếu không mưa thì gió đã cuốn xa.<br />
Cái nụ hôn bất ngờ khiến bản năng bị đánh thức và bỏng cháy liệu có đủ
sưởi ấm cõi lòng con người khi gió mùa đông bắc tràn về khiến bao người
rung động khi đứa trẻ lên ba cởi truồng trong giá rét.<br /> Đâu đó vẫn có người tự ru lòng mình bằng niềm tin rằng dù mùa đông vẫn có cậu bé bán diêm ngồi trước cửa.<br /> Riêng mình ở nơi không lạnh mà lòng lạnh đến khốn cùng.<br />
Ai đó có thể như chú chim di cư tránh rét mà trốn đi cả ngày vào nơi ấm
cúng thì vẫn có ai đó ngồi lạnh lẽo đếm thời gian trôi mong ngóng điều
kỳ diệu đem lại trong cuộc sống.<br /> Năm tháng luôn đi kèm với tuổi tác
con người, tuổi già và tuổi trẻ tuổi nào dành cho ta khi con đường thênh
thang phía trước và con đường cong queo gai góc, chật chội bởi những
lùm cây và dây dại bao quanh.<br /> Cái lạnh muôn đời vẫn thế nghiêng về tuổi già bởi tuổi trẻ không quên nhưng chẳng nhớ.<br />
Ngoài kia giò lan nở trắng muốt đang vật mình trong mưa gió, liệu màu
trấng trinh nguyên ấy có giống màu tuyết ở Sa Pa, Mẫu Sơn hay Pia Oắc
không nhỉ, chợt nhớ màu hoa trắng đã yêu và gửi trọn hồn nơi ấy.<br />
Thèm đôi bàn tay, làn môi ấm tràn căng nhựa sống tuổi thanh xuân, thèm
cái ngọt ngào bên tai trong hơi thở dồn nhịp nhưng tất cả đã xa vời vợi
bởi mắt nào có thể nhìn xuyên qua màn sương đặc quánh nỗi cô đơn.<br />
Bên kia đường nhà ai cúng tất niên và chợt một giọng ca nhừa nhựa của
men say cất lên - Cuộc đời này vẫn thế, có yêu nhau chỉ là để yêu
nhau...<br /> Cái lạnh ơi muôn đời là thế! Đâu nụ cười, đâu ánh mắt trao
nhau...ta cứ thế nhìn vào màn hình trước mặt mà quên đi lạnh lẽo bên ta.Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-34540515393283899152016-01-24T02:50:00.003-08:002016-01-24T02:50:33.747-08:00ĐIÊN À ( Sao lại ghét chúng tôi )<b>ĐIÊN À ( Sao lại ghét chúng tôi )<br /></b><br />
Điên m...nó hết , một ngày bực bội và khrồió chịu đủ thứ trong người lại gặp cái tin nhắn.<br /> - Sao chú lại thích lạnh, thích tuyết?<br /> - Cháu ghét những người thích điều ấy<span class="text_exposed_show"><br /> - Cháu không thích mọi người nên chỗ cháu<br /> - Mọi người có nhìn thấy những đứa trẻ chân trần trong tuyết lạnh với tấm áo phong phanh không?<br />
Ơ...á chuyện bạn ghét ai yêu ai liên quan đếch gì đến tôi, đất nước này
thiên nhiên ban tặng bao điều lạ và đẹp, chúng tôi quần quật lao động
và chúng tôi có quyền được hưởng thụ những thứ chúng tôi thích, những
nơi chúng tôi muốn đi, sao lại ghét.<br /> Những đứa trẻ ở đâu chả có những đứa trẻ không đủ ăn, đủ mặc trong xã hội này, bố mẹ chúng không muốn chúng cũng không muốn.<br />
Sự sống và hạnh phúc là do mỗi người nỗ lực dành lấy, sự chia sẻ cũng
có giới hạn chứ chúng tôi không phải là chúa trời mà chúa trời cũng chả
thể làm gì hơn được nếu khí hậu khắc nghiệt và điều kiện thiên nhiên
không ưu đãi sự chung tay góp sức của xã hội chỉ là một phần nhỏ còn cái
chính phải ở bản thân mỗi con người chứ sao lại bắt chúng tôi không
được chơi, không được cười nói những nơi ấy, bạn có biết chúng tôi tuy
chỉ sống tốt cho mình cũng là đóng góp cho xã hội rồi không?<br /> Trăm người vui vạn người khổ ư...thế bạn làm gì để giúp những đứa trẻ ấy nơi vùng cao giá lạnh ấy?<br /> Trăm người cười đón tuyết Sa Pa trong đêm dừng lại liệu vạn người kia có bớt khổ không?<br /> Mà bạn này, bạn có muốn nghe một bí mật không?<br />
Cái nơi bạn rên rỉ đói nghèo ấy vẫn còn hạnh phúc chán so với một và số
hoàn cảnh của chúng tôi nơi đô thị, thành phố sầm uất bạn biết vì sao
không? Nơi bạn ở mới chỉ nghèo nhưng không đói và không sợ hãi với nguy
cơ phải chết đói vì còn vào rừng đào củ mài, hái rau rừng, măng rừng ăn
tạm qua ngày, còn chúng tôi ở thành phố nhà hết gạo chỉ biết vay mượn,
vay mượn không được chỉ biết nhịn rồi mai lại lê ra lề đường , góc phố
tiếp tục mưu sinh, chúng tôi không thể cậy đường nhựa nên ăn được bạn ạ.
<br /> Đấy hạnh phúc và sẻ chia đấy, chẳng lẽ vì thế chúng tôi ghét hết
mọi người và không cho ai đến , không cho ai vui cười được sao?</span><br /><span class="text_exposed_show">Tự tâm mỗi con người hãy suy nghĩ !<br /><br /></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnVlCcQooVSC3UkdQ9JQD_rS7ePmejLKELxrpCfKbI_kN-GfVf-RDpqBl3rQaKcytZYtHB8Bj-HNdbthcp9_SAxe4Ein0XsdI122hgjiOov4-kGk9ygqwKmXPNMp7AQPoc_ZBkHTdfuscK/s1600/1929806_896844810435704_4669272780843392329_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnVlCcQooVSC3UkdQ9JQD_rS7ePmejLKELxrpCfKbI_kN-GfVf-RDpqBl3rQaKcytZYtHB8Bj-HNdbthcp9_SAxe4Ein0XsdI122hgjiOov4-kGk9ygqwKmXPNMp7AQPoc_ZBkHTdfuscK/s320/1929806_896844810435704_4669272780843392329_n.jpg" width="232" /></a></div>
<br />
<div class="text_exposed_show">
</div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-36106018678882273302015-12-21T08:54:00.000-08:002015-12-21T08:54:16.240-08:00TẾT LÍNH<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhMcLZgSyBXubAl1pv7wqHDW-lXFGa41D_zkL3ebMFVJJosYmfFuhFSlTHHdgRlW8PFisB75QO4eJS5hX2W7uFwPuBoimg1QaQNd5JaNg1YwR597w2sXInTtXAtcEjK2BTIw5OGGIMdiz7r/s1600/IMG_5556.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhMcLZgSyBXubAl1pv7wqHDW-lXFGa41D_zkL3ebMFVJJosYmfFuhFSlTHHdgRlW8PFisB75QO4eJS5hX2W7uFwPuBoimg1QaQNd5JaNg1YwR597w2sXInTtXAtcEjK2BTIw5OGGIMdiz7r/s320/IMG_5556.JPG" width="320" /></a></div>
<span class="_5yi-"><br /><br /><br />Tết lính và những kỉ niệm của một thời trai trẻ cầm súng khó có thể kể hết được nhưng đây là một cái tết lính có chung kỉ niệm lớn nhất với rất nhiều người trong đó có nó.
</span>
Trong cuộc sống cứ nhắc tới tết là người ta nghĩ đến tết tây ( dương
lịch ) hay tết cổ truyền ( âm lịch ). Nhưng với tôi và không ít người
trên đất nước này có thêm một ngày tết riêng cho thời trai trẻ của mình
hiến dâng cho Tổ quốc bên ba lô và cây súng.
Mùa đông biên giới trên các cao điểm lạnh buốt giá bỗng xôn xao nhộn
nhịp làm không khí như ấm hẳn lên. Ngày mai 22/12 ngày tết lính, khác
với mọi cái tết bởi nó không có bánh chưng, không câu đối đỏ vậy mà cả
doanh trại háo hức dọn dẹp vệ sinh trang trí cho thật đẹp bằng những đôi
tay tài hoa của người lính và hoa dại nơi rừng sâu những tờ báo tường
được viết và trang trí đa dạng màu sắc và hoa văn rất lính ấy khiến nó
mãi mãi khắc sâu trong tâm trí mỗi người.
Gần nửa năm cả đơn vị chưa biết đến mùi vị của miếng thịt, bữa cơm chỉ
toàn muối trắng và canh bằng đậu tương được anh nuôi chia rất chính xác
mỗi mâm 2 muổng hạt đậu tương và còn lại là nước, rau rừng thì mâm nào
mâm đó tự cải thiện nhờ sự chăm chỉ và may măn củ núi rừng và thiên
nhiên.
Tết phải khác, tiểu đoàn được nhận hẳn một con lợn to tại hậu cần sư
đoàn cách nơi đơn vị đóng quân 30km đường rừng. Vui quá, háo hức quá đi
chứ, lợn chưa đi nhận về mà cánh lính đã ngồi tả các loại món ăn chế
biến từ nó khiến ối anh yết hầu cứ chạy lên chạy xuống vì nuốt nước
miếng thèm trong cảnh chờ đợi. Lâu lâu lại chạy ra ngó xuống con đường
mòn dưới chân núi xem cánh nhận lợn đã về chưa...
Lợn chưa về mà cả đơn vị bỗng bừng lên náo nhiệt khi đoàn Dân - Chính -
Đảng của huyện lên thăm, đây mới thực sự là tết khi cánh lính nhà ta
thây những cô gái trẻ trong đoàn, chuyện lợn, chuyện ăn giờ như quên
lãng, từ cởi trần, quần đùi chỉ máy phút chả ai nhắc tất cả đã tinh tươm
quân phục mới nhất, sạch nhất và lành nhất được mang ra khoác lên
người, đoàn làm việc với ban chỉ huy mà sân tiểu đoàn cánh lính lượn như
đèn cù, lẩm nhẩm đêm thấy ( Đại đội ) nào cũng có một vài anh xuất
hiện.
Sân tiểu đoàn hôm nay có vẻ mới lạ bởi sự xuất hiện của các cô gái văn
công và đặc biệt nhất là một chú bò to được cột ngay gốc cây móc mật
khiến nóng càng thêm nóng, giá lạnh mùa đông hình như biết thế mà tránh
đi nơi khác.
Rôm rả bàn tán văn nghệ sẽ diễn ra ở đại đội nào và trong những khuôn
mặt vui mừng ấy không ít nỗi lo âu của tất cả bởi ai cũng có thể rơi vào
phiên gác, trực ban đơn vị...
Nỗi lo ấy rồi cũng thấu tận trời xanh nên thằng Tiến lé liên lạc viên
tiểu đoàn lượn xuống báo tin, đoàn văn công sẽ có mặt đều cả 3 đại đội
giao lưu và văn nghệ, con bây giờ các C cử người lên tiểu đoàn bộ tham
gia thịt bò và nhận phần. Nó nói xong cánh lính như được dùng doping
bỗng rú lên nhảy nhót , hát hú vang cả một góc núi.
Niềm vui tới tấp niềm vui khi thịt về và đại đội quyết định từng trung
đội tự chế biến theo điều kiện của trung đội chứ bếp ăn đại đội nghỉ chỉ
cơm canh như mọi ngày. Sướng ôi là sướng với quyết định sáng suốt ấy,
mới nghe thôi mà cánh lính đã phân công nhau vào rừng kiêm gia vị và rau
để chế biến.
Thịt về thằng Trung phệ nhăn nhó vì chia trên tiểu đoàn không đều và
phần nhiều thịt phần ít thịt nhiều xương, giờ nó càng nhăn nhó hơn khi
đống thịt xương đổ ra sân và nó lại phải chia...Cứ xe xong một miếng
thịt to là nó lại cầm trên tay nâng nâng ước lượng và mắt nheo tít lại
như ngắm bắn để đong đo rồi vứt làm 3 phần, miệng nó lầu bầu chửi ( mẹ
cha nó , ông đố thằng giáo sư, tiến sĩ nào mà chia được cho bằng nhau
trong cái cảnh không có cân như thế này ). Cánh lính thì vây xung quanh
hối thúc nhanh để còn chia tiếp thịt lợn và nấu ăn cho kịp.
Tiểu đội nó vốn quậy nhất đơn vị bởi sự bạt mạng cũng như hào hoa trong
cách ăn, cách chơi ngày lễ tết. Nhưng hôm nay co cụm thì thào rất bí
mật, và quyết định đưa ra là bộ quân phục vừa bóc tem của nó và chiếc
chăn quân nhu của thằng Dũng híp phải hy sinh để mang xuống bản đổi
rượu.
Thôi rồi còn đau đớn nào hơn khi chia tay bộ quân phục xanh rì mới coóng
lại nhất là có gái xinh xuất hiện...nhưng luật lệ là thế cấm cãi. Nghe
thế nó chỉ biết ngậm ngùi vào cởi bộ quân phục mới toanh ra đưa cho
thằng Chiến lùn đi xuống bản.
Chiều tối hôm nay vui nhất cơm rượu thịt nhờn môi, mặt thằng nào thằng
nấy rạng rỡ như hoa mặt trời, lạnh cũng ăn thua, gió cũng không ăn thua,
sân đại đội đã dựng xong sân khấu...Nó được chính trị viên phân công
lên đọc bài thơ “ Điểm Tựa “ của bác Hữu Thọ, ngồi ôm cuốn sổ tay nó lẩm
bẩm tụng kinh chờ đến giờ G.
Tối thật vui, ánh lửa bập bùng đèn măng xông sáng rực, nhìn vào màn đêm
những vệt đèn pin loang loáng xẻ ngang, xẻ dọc khắp 1 vùng đơn vị đóng
quân.
Tiếng hát âm vang núi đồi, chỉ có đàn và hát đơn ca, đồng ca, múa các
loại chẳng có dàn âm thanh khủng như bây giờ nhưng tiếng hát sao mà cao
vút lên tầng không xé tan sương mù, xua bật gió rét.
Tới nó lên biểu diễn, nó bước thật hùng dũng và bước lên cái sân khấu
tre nứa ấy bỗng nghe cái roạc, đầu gối nó mát lạnh gió cứ theo đó mà
hành quân luồn sâu vào bộ chỉ huy. Mặt nó đỏ dừ, nữa muốn lui xuống đi
kiếm cái quần khác thay nhưng tiêng la hét và vỗ tay của đồng đội như
đẩy nó lên sân khấu. Không thể lùi được nó quyết tiến lên hoàn thành
nhiệm vụ.
Bài thơ “ Điểm Tựa “ vốn là bài tủ của nó lên nó cũng không khó khăn cho
lắm để hoàn thành.
Đọc xong bài thơ đến bài tự nó sáng tác, giờ nó dạn dĩ và tĩnh bơ khi áp
lực trống gối chỉ là chuyện nhỏ. Tiếng ghi ta đệm của anh Mông Văn Dâng
hòa vào giọng đọc khiến không khí trầm lắng lại sau hai bài thơ ấy.
Cô gái Tày vừa hát xong điệu then chạy ra chỗ nó nói chuyện, nó vênh
ngực tự hào trong con mắt thèm thuồng ganh tị của ối thằng.
Đêm như mềm hơn khi tất cả ngồi quây quanh đống lửa bập bùng tự hát hò
và tâm sự, giao lưu, riêng nó cứ ngồi lâu lâu lại cái áo bông trấn thủ ủ
lấy đôi đầu gối khiến nó mất tự tin khi có thêm cô bạn mới bên cạnh.
Giá như thế này cho đến sáng thì đêm đông hôm ấy đẹp biết bao nhiêu.
Vòng tròn bỗng nhiên cứ lác đác tan vỡ ngắt quãng với khuôn mặt nhăn nhó
của những người đứng dậy chạy vội vã như có báo động.
Ngày càng nhiều bật dậy lao như điên vào rừng sâu.
Ngộ độc, ngộ độc tập thể bởi trong đám rau dại và nấm rừng ấy có một
loại nấm độc, nhưng may mắn số lượng ít không gây tử vong.
Cả cái bệnh xá 18 của sư đoàn nằm la liệt lính đại đội nó và 1 phần đoàn
văn công trong đó có đủ các thành phần từ thủ trưởng cho đên lãnh đạo
huyện.
Người nào khỏe thì vài ba ngày xuất viện về còn lại thì người một tuần,
người chục ngày. Nàng Thúy văn công cũng yếu như nó và hình như cả hai
đều muốn yếu nên bịn rịn nằm lại hơn chục ngày.
Nó quen nàng từ ấy và chuyện của nó với nàng hình như đã tiêt lộ từ
chuyện “ Cho một thời tôi yêu “với cả nhà rồi.
Tết lính và những kỉ niệm của một thời trai trẻ cầm súng khó có thể kể
hết được nhưng đây là một cái tết lính có chung kỉ niệm lớn nhất với rất
nhiều người trong đó có nó. Một cái tết không có sự chia tay, tiễn đưa
và những cái ôm quyến luyến như tết trước nhưng nhớ mãi ...nhớ mãi không
bao giờ quên.Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-4818191158201569232015-12-20T09:33:00.004-08:002015-12-20T09:33:45.033-08:00Nỗi nhớ mùa Đông<div class="_5pbx userContent" data-ft="{"tn":"K"}" id="js_2">
<a class="_4-eo _2t9n" href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1024884060867596&set=a.162058917150119.31317.100000380363024&type=3" rel="theater" style="width: 470px;"><img alt="Ảnh của Đinh Văn Hồng." class="_46-i img" height="331" src="https://fbcdn-photos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfp1/v/t1.0-0/s480x480/12373389_1024884060867596_767825163242247122_n.jpg?oh=03338079f93584a5803e40f6955b647a&oe=56DFDE1A&__gda__=1461121578_fa228f0f25432aae7b4e6f9e567dc09f" style="left: -5px; top: 0px;" width="480" /></a><br />
<br />
<br />
<b>Nỗi nhớ mùa Đông</b><br />
<br />
Mưa tầm tã, những cơn mưa miền Trung kéo dài lê thê và nổi tiếng cả
nước, kèm theo nó là bầu không khí ẩm ướt với cái se lạnh đến khó chịu.<br />
Khoảnh khắc giao mùa khiến cho con người ta cứ lâng lâng buồn, nữa như
muốn níu kéo lại cái lãng mạn của mùa Thu, nửa muốn nó đi cho nhanh để
chào đón những mùa khác...<br /> Hà Nội cũng chớm lạnh rồi, mẹ bảo lạnh
khó chịu lắm không như mọi khi. Chả hiểu cái lạnh đầu Đông năm nay ra
sao nữa, thèm và nhớ quá!<br /> Mùa Đông Hà Nội với mình sao không có cái
cảm giác lạnh lẽo như người ta vốn nghĩ nhỉ... Có lẽ nó mang một màu sắc
nổi bật như cổ tích vậy, co ro bước ra đường tự nhiên thấy ấm hơn khi
ngồi trong nhà bởi đập vào mắt sẽ là đa dạng các loại màu sắc của trang
phục mùa Đông, thôi thì đủ loại quần áo với mũ và khăn quàng, nhờ vậy mà
nó ấm lên trong mắt chăng?<br /> Ai đã từng có cái diễm phúc chạy xe dạo
quanh phố phường Hà Nội để cho từng cơn gió buốt cóng hết cả mặt, cái
lạnh luồn qua từng lớp vải cù vào da thịt mới thấy cái nhớ, cái lưu
luyến của mùa đông. Khi đã chán với những con đường khu phố ta có thể
dừng chân xà ngay xuống vỉa hè với cốc trà mạn nóng hổi và thơm ngất,
nhấp từng ngụm cho cái nóng lan tỏa dần vào từng mạch máu của cơ thể,
hay ngồi hít hà bên đĩa ốc luộc với mắm chanh, gừng thiệt cay...<br /> Nhớ
quá những mùa Đông Hà Nội bởi cái đặc thù riêng chẳng nơi nào có được.
Nó không trắng xóa với băng tuyết như các nước khác, cũng không u ám và
xám xịt bầu trời như ở một số nước đông nam á lân cận... Mùa Đông Hà Nội
khi ngước lên ta sẽ thấy một vòm xanh ngát bởi những hàng cây cổ thụ
chưa kịp thay lá, điều đặc biệt ấy khiến ta có cảm giác trời trong xanh
hơn... Còn ai muốn phóng tầm mắt rộng hơn và xa hơn hãy chạy lên cầu
Long Biên, Chương Dương hay xuôi về Cầu Giấy nên cầu Thăng Long đứng
trên những thành cầu nhìn nước sông Hồng đỏ cuồn cuộn chảy với những bãi
đậu, ngô xanh mơn mởn hai bên bờ với những khu nhà san sát, chen chúc
nhấp nhô ta chợt thấy tâm trạng mình như lớn hơn, rộng hơn theo tầm mắt.<br />
Có thể lững thững dạo quanh những Hồ Tây, Hồ Gươm, Trúc Bạch thả hồn
theo cái không khí nơi đây mà tận hưởng, ta sẽ cảm nhận được cái thần,
cái thơ của HN, cứ đi một hai vòng đến khi mỏi chân là có thể tạt ngay
vào các ngôi đền, chùa cổ quanh hồ với tiếng chuông vang lên trong không
gian thanh tịnh với hương trầm ngào ngạt. Tất cả quyện vào ta đến độ
thăng hoa và ấm áp khiến cái lạnh mà không lạnh.<br /> Hà Nội luôn đi vào
tâm trí của những con người đã và đang sống với nó không chỉ với mùa
Đông mà quanh năm với không gian kiến trúc, với quần thể và khí hậu khác
biệt chưa từng có.<br /> Lại mưa nữa rồi cái mưa xứ Quảng không đẹp,
không thơ nhưng cũng làm cho con người ta nhớ bởi nó nhắc đến những trận
bão lũ đến kinh người. Lạnh không bao nhiêu nhưng do tiết trời đầu Đông
khiến nhớ da diết, cái mùa Đông Hà Nội.<br /> Năm ngoái chị về, mình được
tận hưởng một mùa Đông thật tuyệt vời, được ôm chầm lấy mẹ rúc đầu vào
ngực hay nằm gối đầu lên đùi mẹ, nũng nịu như trẻ con bắt mẹ nhổ tóc
sâu dù vẫn biết ở cái tuổi "cổ lai hy" mẹ chẳng thể nhổ được một cọng
nào và rồi đi cùng các bạn, dạo quanh Hồ Gươm cả ngày, đên tối mịt hai
chị em mới về bên nồi lẩu nghi ngút khói, dẫu bụng no cành nhưng hai chị
em cũng nhắm mắt, nhắm mũi mà ăn sợ mẹ buồn...<br /> Rùng mình khi cơn gió ào qua cửa sổ với tiếng mưa như trút xối xả ngoài kia, chợt thấy lòng nao nao khi nhớ mùa Đông Hà Nội.<br /> Ừ! Đông đã về rồi nỗi nhớ ơi. <br />
Đinh Văn Hồng.<br />
Tìm 1 tấm hình minh họa thây bài viết của mình trên một trang mạng, theo nguồn dẫn thì lại trích từ một tờ báo mạng.<br /> Khổ thân tác giả viết xong mà chả biết nó lại có hành trình như thế với tác phẩm của chính mình.<br />
<a href="http://vnexpress.net/tin-tuc/tam-su/cua-so-blog/nho-da-diet-mua-dong-ha-noi-2423931.html" rel="nofollow" target="_blank">http://vnexpress.net/…/nho-da-diet-mua-dong-ha-noi-2423931.…</a><br />
<a href="http://mùađônggõcửa.vn/?page=newsDetail&id=824098&site=39080" rel="nofollow" target="_blank">http://mùađônggõcửa.vn/?page=newsDetail&id=824098&site=39080</a></div>
<div class="_3x-2">
<div data-ft="{"tn":"H"}">
<div class="mtm">
<div class="_5cq3" data-ft="{"tn":"E"}">
<a class="_4-eo _2t9n" href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1024884060867596&set=a.162058917150119.31317.100000380363024&type=3" rel="theater" style="width: 470px;"><div class="_46-h _4-ep" id="u_0_w" style="height: 324px; width: 470px;">
<br /></div>
</a></div>
</div>
</div>
</div>
<div>
<form action="/ajax/ufi/modify.php" class="commentable_item" data-ft="{"tn":"]"}" id="u_0_11" method="post" rel="async">
<div class="uiUfi UFIContainer _5pc9 _5vsj _5v9k" id="u_0_13">
<div class="UFIList" data-reactroot="">
<h6 class="accessible_elem">
<br /></h6>
<div class=" UFIRow _4oep UFIAddComment UFIAddCommentWithPhotoAttacher _2o9m" data-ft="{"tn":"["}">
<div class="UFIMentionsInputWrap UFIStickersEnabledInput clearfix">
<div class="_ohe lfloat">
<div class="UFIReplyActorPhotoWrapper img _8o _8r UFIImageBlockImage">
<img alt="Đinh Văn Hồng" class="img UFIActorImage _54ru img" src="https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-xfp1/v/t1.0-1/c0.0.32.32/p32x32/71657_162162123806465_4780363_n.jpg?oh=8870f21fe5904c832251fb6ddcd2e621&oe=57210722&__gda__=1461439563_39cd1a251e321df3202ab69ccd97f9ca" /></div>
</div>
<div class="">
<div class="UFIImageBlockContent _42ef _8u">
<div class="UFICommentContainer">
<div class="UFIInputContainer">
<div>
<div class="UFIAddCommentInput _1osb _1osc">
<input class="_1osa mentionsHidden" name="add_comment_text" /><span>Viết bình luận...</span></div>
</div>
<div class="UFICommentAttachmentButtons clearfix">
<div class="UFIPhotoAttachLinkWrapper _m" data-hover="tooltip" data-tooltip-alignh="center">
<i class="UFICommentPhotoIcon"><input accept="image/*" class="_n" name="file" title="Đính kèm ảnh" type="file" /></i></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</form>
</div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-85042636034554275972015-12-16T08:47:00.001-08:002015-12-16T08:47:48.469-08:00CÓ THỂ<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3KawOBxX2gP5NFCxVBwD3ZqLmj67tQqZIlP7mYYDmnhS_Ujgu3cruUONOTRzIbThncRRbDYna6kZPtzkZRlqFJOaNhDa8ao6HN7Il26xtTMJ4uyaBUCdpOKEQ3apfP5zcAHnP8t116J9e/s1600/IMG_5649.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3KawOBxX2gP5NFCxVBwD3ZqLmj67tQqZIlP7mYYDmnhS_Ujgu3cruUONOTRzIbThncRRbDYna6kZPtzkZRlqFJOaNhDa8ao6HN7Il26xtTMJ4uyaBUCdpOKEQ3apfP5zcAHnP8t116J9e/s320/IMG_5649.JPG" width="320" /></a></div>
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt;
mso-para-margin:0cm;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span lang="EN-US" style="font-size: 14.0pt;"><br /><br /> </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br />
<br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span lang="EN-US" style="font-size: 14.0pt;">CÓ THỂ</span></b><span lang="EN-US" style="font-size: 14.0pt;"></span></div>
<br />
<div style="background: white; line-height: 15.0pt; margin-bottom: 12.0pt; margin-left: 0cm; margin-right: 0cm; margin-top: 0cm;">
<span lang="EN-US" style="color: #141823; font-size: 14.0pt;"><span style="background: white;">Có thể tình yêu...</span><br />
<span style="background: white;">Anh dành cho Trường Sa chưa lớn</span><br />
<span style="background: white;">Chưa mênh mông như sóng nước Biển Đông</span><br />
<span style="background: white;">Nhưng trong anh là dòng máu Lạc Hồng</span><br />
<span style="background: white;">Cứ cuồn cuộn như trăm sông về biển</span><br />
<span style="background: white;">Có những điều đôi khi không thể hiện<br />
<span class="textexposedshow">Lắng trong lòng sâu dưới đáy đại dương</span><br />
<span class="textexposedshow">Nơi tôm cá tung tăng bơi lượn</span><br />
<span class="textexposedshow">Quanh Trường Sa, Nam Yết, Sinh Tồn</span><br />
<span class="textexposedshow">Anh muốn hóa mình thành nụ hôn của biển</span><br />
<span class="textexposedshow">Cứ mỗi ngày ôm thắm thiết đảo xa</span><br />
<span class="textexposedshow">Đâu Đá Lát, đâu Sơn Ca</span><br />
<span class="textexposedshow">Mắt nhạt nhòa ngóng về nơi - Tất cả</span><br />
<span class="textexposedshow">Chín mươi triệu con tim hối hả đêm ngày</span><br />
<span class="textexposedshow">Anh ước mình thành cánh chim bay</span><br />
<span class="textexposedshow">Say mê ngắm những đảo chìm, đảo nổi</span><br />
<span class="textexposedshow">Đây Phan Vinh, Thuyền Chài, Tiên Nữ</span><br />
<span class="textexposedshow">Kia Song Tử, An Bang mắt hướng về Dàn</span><br />
<span class="textexposedshow">Giữa muôn vàn sóng nước bao quanh</span><br />
<span class="textexposedshow">Mỗi trái tim hồng rực giữa biển xanh</span><br />
<span class="textexposedshow">Điểm tô thắm ba mươi ba điểm, đảo</span><br />
<span class="textexposedshow">Có thể tình yêu...Chưa một lần mách bảo</span><br />
<span class="textexposedshow">Thương Trường Sa, đau đáu nhớ Hoàng Sa.</span><br />
<span class="textexposedshow">Nơi Tổ Quốc ông cha mình tạo dựng</span><br />
<span class="textexposedshow">Nhưng trong anh tâm hồn luôn chứa đựng</span><br />
<span class="textexposedshow">Hơi ấm đảo xa qua từng bộ quân phục</span><br />
<span class="textexposedshow">Chiếc mũ, lá cờ các em gửi tặng anh</span><br />
<span class="textexposedshow">Để có thể ngày mai anh có thể</span><br />
<span class="textexposedshow">Yêu nhiều hơn biển đảo của quê hương.<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br style="mso-special-character: line-break;" />
<br style="mso-special-character: line-break;" />
</span></span></span></div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-68173005458273865332015-12-14T08:12:00.004-08:002015-12-14T08:12:52.647-08:00CHIA HAI DÒNG SÔNG<br />
Tư lự anh thả bước<br /> Thả ao ước<br /> Bên dòng sông Trà<span class="text_exposed_show"><br /> Dòng sông cuộn đục ngầu khao khát<br /> Trầm tư nghe sông hát<br /> Quảng Ngãi quê mình trăm mến ngàn thương...<br /> Thả nỗi nhớ vấn vương<br /> Giữa màn sương đặc quánh<br /> Nỗi nhớ chòng chành theo những bánh xe lăn<br /> Tháng mười hai lăn tăn trên mặt sông nhảy nhót<br /> Chợt vắng tiếng chim hót<br /> Mưa...<br /> Tháng mười hai đón đưa kỉ niệm<br /> Nhớ sông Hồng thiêm thiếp một giấc mơ<br /> Những vần thơ ngu ngơ<br /> Thả vào trang giấy trắng - Ướt nhòe<br /> Hà Nội lạnh<br /> Quảng Ngãi mưa hoài không tạnh<br /> Nên nỗi nhớ tròn vành vạnh<br /> Sau một giấc ngủ vùi<br /> Muốn kéo thời gian lùi<br /> Về xưa miền nhung nhớ<br /> Nơi hai con sông tháng năm dài bồi lở<br /> Bỡ ngỡ<br /> Nhận ra mình thiếu em nên dòng sông hờn ghen<br /> Chia hai đổ ra biển.</span>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-42735854830263354392015-12-13T23:31:00.004-08:002015-12-13T23:32:30.339-08:00QUÊ HƯƠNG - TỔ QUỐC TRONG LÒNGCó những lúc trái tim con bật khóc<br />
Máu tuôn trào thương nhớ Hoàng Sa<br />
Nhớ da diết mùi thơm hương biển mặn<br />
Nhưng cố lòng dặn nỗi nhớ ngủ yên<br />
Có những lúc tâm hồn con phát điên<br />
Khi tàu lạ ngông nghênh nơi biển cả<br />
Có những lúc toàn thân như mệt lả<br />
Vẫn dặn mình súng giữ chắc trong tay<br />
Hình bóng mẹ quắt quay cùng nhịp sóng<br />
Có những lúc lòng con chợt nổi nóng<br />
Khi giặc kia mau chóng đắp bồi<br />
Đứng ở Cô Lin mà lòng dạ bồi hồi<br />
Thương Gạc Ma trong tay quân kẻ cướp<br />
Có những lúc mưa dầm thấm ướt<br />
Lạnh run người, sưởi ấm bằng lời Cha<br />
Mơ tha thiết đang trong vòng tay Mẹ<br />
Gác Sinh Tồn giữa bão táp phong ba<br />
Ngồi ở Sơn Ca nghe câu hò ví dặm<br />
Qua Đá Nam ôn nhớ ngày Hội Lim<br />
Về Tiên Nữ nhâm nhi quà xứ Lạng<br />
Có những lúc hoàng hôn chạng vạng<br />
Lại lao mình ra vị trí phân công<br />
Cho đến lúc biển đông ngừng báo động<br />
Có những lúc hồn con chợt mở rộng<br />
Đón đất liền đạp sóng ra thăm<br />
Rồi khép lại hồn đăm đăm nỗi nhớ<br />
Thèm biết bao hơi thở của người thân<br />
Nghe Trường Sa lớn tiếng chuông chùa gợi nhắc<br />
Sự yên bình nằm tất cả nơi con<br />
Thèm vật vã tô Don miền đất Quảng<br />
Mẹ mua về nấu buổi chiều xưa<br />
Có những lúc giữa trưa nắng gắt<br />
Cắt nỗi niềm từng khúc gửi người đưa<br />
Về nơi ấy mái nhà mưa còn dột<br />
Và đôi khi lòng con cũng thui chột<br />
Nỗi nhớ quên đi - Kẻ thù trước mặt<br />
Là lúc ấy trái tim con đặt<br />
Cho quê hương, tổ quốc trong lòng.<br />
<br />
Đinh Văn Hồng<br />
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjUKDCPlQwQwOL38adgd6BA2j8QVcOIGIugRtLysguO0wVu4wz2B0_TGm0fI6cNRtE6t_LzS-nKMxVtQ7goNlEcOs8XC9BOS8mN9c84cq-dmQ5f0vQ_QQGYY1oxKi458R-pMTVBKR4vO1CC/s1600/11911003_576375739169294_166473044_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="180" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjUKDCPlQwQwOL38adgd6BA2j8QVcOIGIugRtLysguO0wVu4wz2B0_TGm0fI6cNRtE6t_LzS-nKMxVtQ7goNlEcOs8XC9BOS8mN9c84cq-dmQ5f0vQ_QQGYY1oxKi458R-pMTVBKR4vO1CC/s320/11911003_576375739169294_166473044_n.jpg" width="320" /></a></div>
<br />Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-47844726701054913562014-10-01T05:52:00.003-07:002014-10-01T05:52:51.112-07:00TÂM HỒN CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: 'Helvetica Neue', Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<span class="photo " style="padding: 0px;"><img alt="" class="photo_img img" height="240" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfa1/v/t1.0-9/p180x540/10646622_803594389663232_7357268906242563229_n.jpg?oh=4c6d03c12f27a83868aeb2400122ebb3&oe=54C34BD1&__gda__=1421459459_03f7514bae392cf9a289d1c222967cef" style="border: 0px; margin: 0px; max-width: 100%; padding: 0px;" title="" width="320" /></span><br /><i>Đại tá Võ Văn kính và chiếc hòm " Trái tim yêu thương "</i></div>
<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: 'Helvetica Neue', Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: 'Helvetica Neue', Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">
Tôi biết đến Đại tá Võ Văn Kính - Phó chính ủy Bộ tư lệnh Cảnh sát biển vùng 2 trong nhưng ngày tháng 6/2014 cả nước đang sục sôi khi nhà cầm quyền Trung Quốc hạ đặt dàn khoan HD-981 trên thềm lục địa và quyền chủ quyền của Việt Nam.<br /><br />Thoáng nhìn một sĩ quan cấp cao của CSB người ta có cảm giác khô khan bởi làn da đen cháy sóng gió và đôi lông mày rậm, nhưng hóa ra càng gần gũi thì càng phát hiện ra bên trong của cái vẻ bề ngoài ấy ẩn chứa một tâm hồn, một tình cảm rất thân quen và có hơi hướng của một nghệ sĩ qua những bài thơ và khúc hát khi giao lưu cùng đoàn công tác.<br /><br />Sinh ra trong một ra đình thuần nông vơi tuổi thơ đầy vất vả bên cánh đồng Lao cùng các bạn trang lứa của vùng đất Diễn Châu - Nghi Lộc một vùng đất đầy dấu ấn lịch sử cách mạng của tỉnh Nghệ An anh bước chân vào đời quân ngũ và gắn trọn cuộc đời minh với binh nghiệp, hết phục vụ bên Hải Quân rồi chuyển qua Cảnh Sát biển.<br /><br />Nghe anh tâm sự về mình mới cảm nhận được sự dân dã giống như bao người khiến tôi cứ nghĩ mình không phải đang nói chuyện với một thủ trưởng cấp cao của lực lượng Cảnh sát biển một lực lượng đã tham gia quyết liệt bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc trong những ngày cả nước cũng như toàn thế giới quan tâm và lo lắng trước những hành vi xâm phạm chủ quyền của Trung Quốc trên vùng biển Hoàng Sa thân yêu của đất nước.<br /><br />Với chất giọng người xứ Nghệ ấm ấm và truyền cảm anh kể cuộc đời mình, về gia đình và vợ con mới thấy và hiểu được tâm hồn anh chứa đựng biết bao tình cảm của một con người xa nhà, xa những gì thân yêu nhất của cuộc đời để làm nhiệm vụ. Nhìn đôi mắt sáng ngời khi nhắc đến chị Hải và hai cháu Minh Quốc, Minh Quân mới thấy được sự quan tâm, niềm tự hào của anh với gia đình. Câu chuyện tình của anh cũng không có gì lạ nhưng lại cuốn hút người nghe đến ngơ ngẩn khi một anh lính nhờ người quen giới thiệu với chị Hải để rồi tình yêu đơm hoa kết trái ra hai chàng trai Quốc, Quân, cái tên Quốc và Quân cũng gắn liền với kỉ niệm của cuộc đời anh khi phục vụ trong Quân chủng Hải Quân và Cảnh sát biển ở Phú Quốc...<br /><br />Tình yêu quê hương, yêu biển đảo của người lính được thể hiện ngay trong chính những câu thơ do anh sáng tác :<br /><br />Bồng bềnh theo con sóng<br />Trên boong tàu gió lộng<br />Dưới biển ngọc Hoàng Sa<br />Con cá con tôm quấn quýt quanh tàu - Lạ !<br />Con mực con thu hờ hững ngắm nhìn<br />Chú cuội chị hằng cũng bồng bềnh nghiêng ngả<br />Chén rượu nồng giữa trời biển quê hương<br />Đất và nước muôn đời câu chuyện kể<br />Biển và thuyền câu chuyện kể nghìn năm<br />Hoàng Sa nằm đó yên kỳ tích<br />Hồn nguyên bờ cõi Việt Nam ta<br />Vẫn là trời biển bao la<br />Rất sâu lắng nên âm thầm lặng lẽ<br />Rất ngọt ngào như đường về quê mẹ<br />Nơi ấy bồi hồi nhớ biển Hoàng Sa.<br /><br />Tôi không có ý định đi sâu vào phân tích văn học nhưng tôi cảm nhận được bản lĩnh, được tâm thế một con người khi trên con tàu giữa biển cả mênh mông đang tăng tốc tiến ra Hoàng Sa giữ chủ quyền đấu tranh trước những hành vi xâm phạm lãnh thổ của Tổ quốc, chuyến đi ẩn chứa nhưng hiểm nguy khó lường vậy mà vẫn có thơ...Để rồi tôi chợt thốt nên so sánh giữa người lính và bài thơ và cảm nhận được trong thép có thơ, trong thơ có thép<br />Dẫu cái chất thép và thơ ấy không mạnh mẽ như vẻ ngoài của anh mà nó hòa quyện vào nhau dịu dàng, êm ái như những ngày biển lặng.<br /><br />Nhưng đó cũng chưa phải là điều bất ngờ, chỉ đến khi gần kết thúc cuộc nói chuyện tôi mới bị anh hạ gục khi anh lôi từ dưới gầm giường ra một cái hòm gỗ giống như cặp sách tay và kể...Gia đình anh có một giao ước khi mỗi con đạt điểm cao và thành tích trong học tập thì vợ chồng anh lại bỏ vào chiếc hòm này một chút tiền tùy theo khả năng của từng thời điểm để dành dụm và sẽ mở nó ra vào đầu năm 2015. Chiếc hòm này được đóng từ khi các cháu đi học và ước tính đền giờ cũng hơn hai mươi triệu. Đồng thời toàn bộ số tiền ấy để hiến tặng mổ tim cho những người có bệnh tim và được đặt tên là " Hòm trái tim yêu thương ".<br /><br />Con người yêu quý nhau bằng sự mến mộ hay bằng nhiều thứ khác nhưng trong tôi sự cảm phục và có đôi phần ngưỡng mộ anh bởi sự đồng điệu về văn chương chỉ một phần nhưng lớn hơn nhiều bởi chính cái tâm của một người lính, một con người xa gia đình, người thân tư thế lúc nào cũng sẵn sàng hy sinh khi làm nhiệm vụ ấy thế mà lại không một chút gợn lo...vẫn làm thơ và có những cách đóng góp cho xã hội bằng một cách riêng cũng rất " thơ "của anh và gia đình.<br /><br />Tôi không thể nhìn vào trong chiếc hòm gỗ ấy qua cái khe bé xíu nhưng tôi cảm nhận được trong ấy đang phát ra những hơi ấm của tình người của sự nỗ lực học tập của các con anh cũng như sự chắt chiu, nhường nhịn của anh chị trước cuộc sống kinh tế khó khăn nói chung để chiếc hòm chứa đựng tình người ấy đem lại những nhịp đập bình thường cho trái tim nào đó trên đất nước này<br /><br />Chia tay ra về mà trong lòng cứ bâng khuâng và ước ao đất nước này cần nhiều lắm những con người như thế, những gia đình như thế và tất cả mọi người ai cũng như thế thì không kẻ thù nào dám nhòm ngó đến biên cương, bờ cõi của Tổ quốc.<br /><br /><br /><i> Tháng 9/2014</i><br /><br /><b> Đinh Văn Hồng</b></div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-3529920825472722002013-11-23T23:54:00.002-08:002014-04-26T17:24:22.056-07:00ĐÓN NHẬN TÌNH NGƯỜI NƠI RỐN LŨ HÀNH TÍN TÂY<div class="_5k3v _5k3w clearfix">
<div>
Lũ đã qua được chục ngày rồi,
dù đã cố gắng nhưng đến hôm nay tôi mới về được với Hành Tín Tây quê
tôi, trong mắt người dân nơi quê nghèo lam lũ vẫn chưa hết kinh hoàng
với cơn lũ trên mức lũ lịch sử năm 1999 tới 0,5 m.<br />
Cả nước gồng mình lo lắng cho miền trung sau cơn bão Haiyan rồi tiếp đến trận lũ lịch sử này.<br />
Thiệt
hại nơi lũ qua là vô cùng to lớn, đau thương mất mát về người và tài
sản vẫn chưa thể thông kê hết bởi hệ lụy của nó còn kéo dài phía sau cho
những địa phương vùng rốn lũ như Hành Tín tây.<br />
Ai sinh ra mà chẳng
có quê hương và trong mỗi con người đều có những tình cảm thiêng liêng
cho quê hương của mình ngoài ra còn có sự đồng cảm sẻ chia những mất mát
đau thương của con người với con người.<br />
Về quê đi trên con đường dù
chục ngày qua hàng ngàn lượt người và phương tiện đã ra sức nạo vét hàng
chục ngàn mét khối bùn đất phủ kín cả một vùng quê.<br />
Sự sa bồi, thủy
phá quả là ghê gớm. Già trẻ lớn bé nơi đây vẫn miệt mài trả lại sự thanh
bình cho nơi mình sinh sống và vượt qua khó khăn mới nhận ra được sức
người và tình người là vô hạn.<br />
Nắng đã lên kèm theo nỗi lo là dịch bệnh cùng cái đói, cái mất mất lại lo chồng thêm lo.<br />
Tại UBND xã chỉ riêng ngày hôm nay 24/11/2013 đã có 5 đoàn về cứu trợ cho nơi rốn lũ đau thương này.<br />
- Đoàn Chung tay tiếp sức của nhóm Heo Đất của các em sv với 250 xuất quà gồm 1 thùng 1 mỳ tôm và 1 chai xì dầu<br />
- Đoàn cứu trợ của chùa Phổ Quang và phật tử với tổng giá trị gần 60 triệu đồng.<br />
- Đoàn cứu trợ của nhóm nhà báo và phóng viên Đà Nẵng với tổng giá trị khoảng 50 triệu đồng<br />
- Đoàn học sinh trường cấp 3 Nguyễn Công Phương về giúp dân dọn dẹp và nạo vét bùn <br />
- Đoàn khám chữa bệnh của nhóm bác sĩ bênh viện Sơn Tịnh.<br />
Tình
người đã ấm dần lên trên mảnh đất quê hương, cái đói tạm thời giảm đi
được một thời gian, nhưng vụ mùa năm nay không thể sản xuất được bởi sự
sa bồi ngập lên hàng mét trên những cánh đồng lúa các thôn Phú Khương,
Phú Thọ, Long Bình, Tân Phú vẫn còn nguyên đó, cái đói vẫn còn treo lơ
lửng trên đầu người dân Hành Tín Tây - Nghĩa Hành - Quảng Ngãi.<br />
Trao
đổi với chúng tôi, anh Nguyễn Minh Tâm Chủ tịch xã Hành Tín Tây vẫn
không dứt lo lắng để ổn định cuộc sống bà con nhân dân. <br />
Trong cái lo lắng ấy anh vẫn không quên đến việc làm sao để mau chóng đưa các em nhỏ nơi đây quay lại trường học.<br />
Mấy
trăm học sinh của 2 trường cấp 1 và cấp 2 xã Hành Tín Tây đã mất toàn
bộ sách vở do cơn lũ ghê gớm này gây ra. Mong muốn duy nhất được sự hỗ
trợ về sách vở và dụng cụ học tập cho hai ngôi trường trên để các em có
thể tiếp tục học tập.<br />
Ra về mà chúng tôi quặn thắt với những mất mát của bà con cũng như các em nhỏ quê hương.<br />
Nhìn thấy con mình đang ngồi học hành với sách vở đầy đủ mà tôi cứ rưng rưng xúc cảm.<br />
<br />
<b>CẦN LẮM SỰ CHUNG TAY CHIA SẺ CHO CÁC EM HỌC SINH 2 TRƯỜNG CẤP I VÀ CẤP II XÃ HÀNH TÍN TÂY.</b><br />
<br />
Cái gì cũng cần nhưng lúc này cần lắm quần áo cho các em đến trường! ( lời của thầy hiệu phó Nguyễn Văn Hùng )<br />
<br />
Cần lắm 579 bộ quần áo cho các em cấp 1 và cấp 2 <br />
<b>Trường cấp 1</b><br />
Nữ 179 em<br />
Nam 121 em<br />
<br />
<b>Trường cấp 2 </b><br />
Nam : 120 em<br />
Nữ : 119 em<br />
<br />
Mọi sự chia sẻ bằng hiện vật và tài vật xin được gửi về.<br />
Đinh Văn Hồng <br />
Địa chỉ : 02/06 Ngô Sĩ Liên - TP Quảng Ngãi.<br />
Tài khoản số : 027.1000.194547<br />
Điện thoại : 0966102779<br />
Cô giáo : Trần Thị Vân Hà ( Trường cấp 1 )<br />
Thầy giáo : Nguyễn Văn Hùng ( Trường cấp 2 )<br />
Tài khoản : 450.320.500.8399<br />
Điện thoại : 0982478154<br />
<br />
<br />
<span class="photo "><img alt="Vững tay lái lắm trên con đường này nếu không muốn vồ ếch" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/528297_646051928750813_919195103_n.jpg" title="Vững tay lái lắm trên con đường này nếu không muốn vồ ếch" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Vững tay lái lắm trên con đường này nếu không muốn vồ ếch</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Dù nạo vét cả chục ngày nay bằng mọi phương tiện hiện và thô sơ nhưng vẫn chưa chuyển hết số bùn lắng đọng" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/969257_646052462084093_1944435371_n.jpg" title="Dù nạo vét cả chục ngày nay bằng mọi phương tiện hiện và thô sơ nhưng vẫn chưa chuyển hết số bùn lắng đọng" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Dù nạo vét cả chục ngày nay bằng mọi phương tiện hiện và thô sơ nhưng vẫn chưa chuyển hết số bùn lắng đọng</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Người dân vẫn cạm cụi nạo vét" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1475843_646052725417400_1463946842_n.jpg" title="Người dân vẫn cạm cụi nạo vét" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Người dân vẫn cạm cụi nạo vét</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Cổng chào thôn nơi rác đọng lại sau khi nước rút" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1475947_646052932084046_977732826_n.jpg" title="Cổng chào thôn nơi rác đọng lại sau khi nước rút" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Cổng chào thôn nơi rác đọng lại sau khi nước rút</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Lũ vượt mức lịch sủ năm 1999 tới 0,5m. Như vậy nơi ngập sâu nhất nên đến 4 đến 5 m và nơi cao cũng 2 đến 3 m." class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/1463427_646053322084007_97122891_n.jpg" title="Lũ vượt mức lịch sủ năm 1999 tới 0,5m. Như vậy nơi ngập sâu nhất nên đến 4 đến 5 m và nơi cao cũng 2 đến 3 m." /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Lũ vượt mức lịch sủ năm 1999 tới 0,5m. Như vậy nơi ngập sâu nhất nên đến 4 đến 5 m và nơi cao cũng 2 đến 3 m.</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Nhìn em phơi sách mà lòng đau quặn, sự học đã khó lại càng khó nơi rốn lũ này" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/s720x720/1469990_646053688750637_2115589389_n.jpg" title="Nhìn em phơi sách mà lòng đau quặn, sự học đã khó lại càng khó nơi rốn lũ này" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Nhìn em phơi sách mà lòng đau quặn, sự học đã khó lại càng khó nơi rốn lũ này</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Lúa đã mọc mầm và người dân vẫn phơi hy vọng vớt vát dược" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/936032_646054128750593_221727182_n.jpg" title="Lúa đã mọc mầm và người dân vẫn phơi hy vọng vớt vát dược" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Lúa đã mọc mầm và người dân vẫn phơi hy vọng vớt vát dược</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="hàng km rào kéo dài dược trang trí bằng rơm rác" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1454993_646055528750453_45892310_n.jpg" title="hàng km rào kéo dài dược trang trí bằng rơm rác" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">hàng km rào kéo dài dược trang trí bằng rơm rác</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Anh Nguyễn Minh Tâm chủ tịch xã đang chỉ đạo khắc phục hậu quả của trận lũ kinh hoàng này" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1467185_646055842083755_215929858_n.jpg" title="Anh Nguyễn Minh Tâm chủ tịch xã đang chỉ đạo khắc phục hậu quả của trận lũ kinh hoàng này" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Anh Nguyễn Minh Tâm chủ tịch xã đang chỉ đạo khắc phục hậu quả của trận lũ kinh hoàng này</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Bà con đến nhận những tấm lòng khắp mọi miền Tổ quốc đổ về đây" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/1476039_646056215417051_218388313_n.jpg" title="Bà con đến nhận những tấm lòng khắp mọi miền Tổ quốc đổ về đây" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Bà con đến nhận những tấm lòng khắp mọi miền Tổ quốc đổ về đây</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Đoàn cứu trợ chùa Phổ Quang" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1456654_646056758750330_1003355042_n.jpg" title="Đoàn cứu trợ chùa Phổ Quang" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Đoàn cứu trợ chùa Phổ Quang</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Ngôi nhà nhỏ của đôi vợ chồng trẻ..." class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/s720x720/1422566_646057118750294_1269446076_n.jpg" title="Ngôi nhà nhỏ của đôi vợ chồng trẻ..." /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Ngôi nhà nhỏ của đôi vợ chồng trẻ...</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Tài sản lớn nhất của căn nhà cô chính là tấm bằng này và cô chạy nó đầu tiên nên còn nguyên vẹn" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/1424554_646057302083609_619667740_n.jpg" title="Tài sản lớn nhất của căn nhà cô chính là tấm bằng này và cô chạy nó đầu tiên nên còn nguyên vẹn" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Tài sản lớn nhất của căn nhà cô chính là tấm bằng này và cô chạy nó đầu tiên nên còn nguyên vẹn</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Ngôi trường kiên cố hóa nơi bà con ẩn cơn lũ dữ vậy mà nước cũng lên ngập luôn cả tầng 2" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/s720x720/998320_646057512083588_615973095_n.jpg" title="Ngôi trường kiên cố hóa nơi bà con ẩn cơn lũ dữ vậy mà nước cũng lên ngập luôn cả tầng 2" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Ngôi trường kiên cố hóa nơi bà con ẩn cơn lũ dữ vậy mà nước cũng lên ngập luôn cả tầng 2</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Thương quá quê tôi" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/1468608_646057778750228_1089102629_n.jpg" title="Thương quá quê tôi" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Thương quá quê tôi</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Chiếc nệm này liệu còn sử dụng được không nhỉ" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/s720x720/998648_646058112083528_1103309901_n.jpg" title="Chiếc nệm này liệu còn sử dụng được không nhỉ" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Chiếc nệm này liệu còn sử dụng được không nhỉ</span></div>
<span class="photo ">
</span>
<br />
<span class="photo "><img alt="Cả nhà cùng dọn dẹp" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/s720x720/1003564_646058658750140_710275662_n.jpg" title="Cả nhà cùng dọn dẹp" /></span><br />
<div class="caption">
<span class="photo ">Cả nhà cùng dọn dẹp</span></div>
<span class="photo ">
</span></div>
</div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-16159027901787992332013-07-28T03:26:00.002-07:002013-07-28T03:27:09.869-07:00NHẸ NHÀNG THÁNG BẢY<div class="notesBlogText clearfix">
<div>
<b>Tháng bảy trôi qua như cơn gió thoảng</b><br />
<b>Hương nhang trầm còn ngan ngát tỏa bay</b><br />
<b>Tháng qua rồi đọng lại những nồng say</b><br />
<b>Của kí ức theo về cùng năm tháng</b><br />
<br />
<b>Khúc quân hành cha hát cho con</b><br />
<b>Bên đồng đội của ông con ngày trước</b><br />
<b>Những người lính vang danh cùng đất nước</b><br />
<b>Người có tên và người vẫn chưa tên</b><br />
<br />
<b>Ngày hôm nay đất nước đi lên</b><br />
<b>Bằng máu, bằng xương của người nằm xuống</b><br />
<b>Bên tượng đài đến cha còn luống cuống</b><br />
<b>Bàn tay run theo nhịp đập con tim</b><br />
<br />
<b>Cả đất trời khi ấy lặng im</b><br />
<b>Chỉ có cha, con lặng lẽ nhẹ nhàng</b><br />
<b>Đến từng hàng nhè nhẹ cắm nén nhang</b><br />
<b>Tưởng nhớ công ơn anh hùng liệt sĩ</b><br />
<br />
<b>Tháng bảy về, tháng bảy lại đi</b><br />
<b>Chỉ có nghĩ suy trong con đọng lại</b><br />
<b>Thời đại nào cũng có những chàng trai</b><br />
<b>Hiến dâng mình cho đất nước vang tên.</b><br />
<br />
<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/s720x720/999057_590922880930385_1863666351_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/972292_590923140930359_2092465595_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/971872_590923537596986_1306941721_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/s720x720/539564_590923894263617_251591003_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/s720x720/971883_590924157596924_1840029361_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/71406_590924290930244_32872781_n.jpg" title="" /></span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/993946_590924467596893_714422527_n.jpg" title="" /></span></div>
</div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-7821778042382050702013-07-19T19:08:00.002-07:002013-07-19T19:13:44.378-07:00Anh không thể viết lời tỏ tình hay nhất <span class="photo photo_right"><img alt="" class="photo_img img" height="240" src="https://fbcdn-photos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/1002461_587128161309857_631163163_a.jpg" title="" width="320" /></span><br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Anh không thể viết lời tỏ tình hay nhất<br />
Có thể đầu tiên với em hay cuối cùng với anh<br />
Nhưng tình yêu có lẽ mãi xanh<br />
Như bầu trời trong một ngày đẹp nắng<br />
Lời tỏ tình có thể trống vắng<br />
Trong mỗi con người nhưng không phải là anh<br />
Bởi mỗi ngày anh vẫn nói thật nhanh<br />
Yêu em lắm - Dẫu chất đầy bề bộn<br />
Và tiếng cười với những lời vui nhộn<br />
Để em vui rạng rỡ nở nụ cười<br />
Như xuân về trong những ngày Phố Hội<br />
Hay cơn mưa Hà Nội ngày nào<br />
Những ngọt ngào Phố Núi ta trao<br />
Bao lưu luyến như chuyến tàu trên biển<br />
Tất cả tình yêu kỉ niệm hiện về<br />
Trong cuộc sống quay tít bộn bề<br />
Cứ vây quanh thật giả nháo nhào<br />
Anh vẫn ước làm sương mù Tam Đảo<br />
Phủ quanh em ngọn núi giữa trời cao<br />
Hay được làm con gió xôn xao<br />
Ào ạt thổi những lời huyền ảo<br />
Của tình ta cao ngạo giữa chốn đời<br />
Ừ có thể giữa trao và nhận<br />
Chẳng thể đầu tiên nhưng ta không vướng bận<br />
Bởi cuối cùng và có lẽ đầu tiên<br />
Cái đầu tiên chỉ của riêng hai đứa<br />
Lời tỏ tình và lời hứa cho nhau<br />
Mãi kiếp này đừng để nhau đau<br />
Cứ vĩnh cửu như ngày đầu găp gỡ<br />
<br />
Hồng trắng<br />
<br />
<br />
<br />Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-14420990420236646352013-07-19T18:54:00.004-07:002013-07-28T03:26:55.270-07:00THÁNG BẢY VỀ THĂM <div class="title">
<br /></div>
<div id="ymfckdetail">
<div>
<h2>
THÁNG BẢY VỀ THĂM
</h2>
</div>
<div>
</div>
<img alt="" height="287" src="https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/944239_587705017918838_491383421_n.jpg" title="" width="258" />
<br />
<b>Đất trời tháng bảy mưa ngâu</b><br />
<b>Về thăm mẹ ngắm mái đầu bạc phơ</b><br />
<b>Căn nhà trống vắng xác xơ</b><br />
<b>Khói nhang nghi ngút bàn thờ các anh</b>
<br />
<br />
<b>Rưng rưng kí ức chiến tranh</b><br />
<b>Một thời lửa đạn các anh lên đường</b><br />
<b>Bốn con ra cả chiến trường</b><br />
<b>Đêm đêm lặng lẽ nhớ thương mẹ chờ</b><br />
<br />
<b>Sinh con mẹ nhớ từng giờ</b><br />
<b>Những mong hy vọng nương nhờ mai sau</b><br />
<b>Vậy mà cả bốn lần đau</b><br />
<b>Nhận tin báo tử trước sau bốn lần</b><br />
<br />
<b>Tháng bảy ơi xin một phần</b><br />
<b>Được làm con mẹ đỡ đần sớm khuya</b><br />
<b>Nỗi đau mẹ hãy sẻ chia</b><br />
<b>Cho con gánh chút đêm khuya một mình</b>
</div>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-66647754018669734612013-05-19T13:12:00.003-07:002013-05-26T04:50:21.104-07:00Chương trình nhận thơ tặng - Gửi quà ủng hộ chiến sĩ Trường Sa<br />
<b>Lời ngỏ </b>Thưa tất cả các bạn, có lẽ ai trong
chúng ta đều có những người thân của mình qua nhiều thế hệ đã và đang
cầm súng bảo vệ đất nước Việt Nam yêu quý của chúng ta. Tôi đã từng là
một người lính và tôi thấu hiểu những khó khăn gian khổ của các chiến sĩ
đang ngày đêm canh giữ sự bình yên cho tất cả mọi người.<br />
Với suy
nghĩ đó nên khi chuẩn bị xuất bản tập thơ ( Tình Trên Sóng ) với các chủ
đề về biển đảo, quê hương, đất nước và con người. Tôi nảy ra ý định kêu
gọi mọi người cùng chúng tay gửi một chút tình nơi hậu phương đến với
những người con, người em, người bạn của chúng ta đang nắm chắc súng bảo
vệ Tổ quốc.<br />
Thông qua thượng tá Nguyễn Văn Hạnh tôi đã liên lạc được với đảo trưởng đảo Sinh Tồn Đông - Trường Sa và ngỏ ý định này.<br />
Sau khi tham khảo ý kiến và được sự ủng hộ của anh chị em, ban bè. Cùng
với tấm lòng tâm huyết của 3 người chị, người bạn đang sinh sống và làm
việc xa Tổ quốc đã đồng ý hỗ trợ thêm cho tôi thực hiện chương trình
này.<br />
<br />
- Bạn Tôn Hoàng Thụy ( Úc )<br />
- Chị Nguyễn Thị Ngọc Điệp ( CHLB Đức )<br />
- Bạn Nguyễn Khánh Vinh ( Nga )<br />
<br />
Đây là một niềm vui cho tôi khi gặp những khó khăn trước khi thực hiện. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến chị và các bạn.<br />
<br />
<b>Chương trình nhận thơ tặng - Gửi quà ủng hộ chiến sĩ Trường Sa</b><br />
<br />
<b>Thành phần tham dự:</b> Tất cả những ai có tấm lòng đến với các chiến sĩ nơi hải đảo của chúng ta.<br />
<br />
<b>Thời gian dự kiến</b> : Từ ngày 19/5/2013 đến ngày 30/7/2013<br />
<br />
<b>Hình thức tham gia : </b>Khi
các bạn gửi chút tấm lòng đến với các chiến sĩ đảo Sinh Tồn Đông -
Trường Sa các bạn sẽ nhận được một tập thơ ( Tình Trên Sóng )<br />
<br />
<b>Cách thức tặng và nhận</b> : Khi chuyển quà vào tài khoản do tôi đứng tên mở cho các hoạt động từ thiện;<br />
<br />
<i><b>Đinh Văn Hồng</b></i><br />
<i><b>TK : 0271000194547 </b>ngân hàng Vietcombank Chi nhánh Quảng Ngãi.</i><br />
<br />
Số
quà này sẽ được gửi ra đảo Sinh Tồn Đông bằng cách mua những hiện vật
sinh hoạt mà các chiến sĩ nơi hải đảo còn thiếu thốn. ( Thông qua sự
tham mưu của anh Nguyễn Đức Dụ đảo trưởng đảo Sinh Tồn Đông )<br />
Lưu
ý : Khi gửi quà 100 % sẽ gửi ra đảo nên khi nhận các bạn ở các khu vực
xa và đơn lẻ gửi kèm thêm cước phí bưu điện để nhận lại quà tặng của
chương trình.<br />
Các bạn ở tập trung sẽ có điểm nhận quà và địa chỉ cụ thể thông báo sau.<br />
<br />
<b>Tôi xin thay mặt các chiến sĩ nơi đầu sóng Trường Sa cảm ơn các bạn đã tham gia chương trình này.</b><br />
<br />
<b> </b><span>Mời các bạn thường xuyên theo dõi danh sách tham gia cùng chương trình!<br /><br /><b>DANH SÁCH ỦNG HỘ CHIẾN SĨ TRƯỜNG SA VÀ NHẬN THƠ</b><br /><br />1. Châu Nguyên : 150k ( Điện lực TP Quảng Ngãi ) Đã nhận<br />2. Dung Nguyen : 100k ( Điện lực TP Quảng Ngãi ) Đã nhnận<br />3. Lâm Nguyễn Hoàng 200k ( Điện lực TP Quảng Ngãi )<br />4. Bùi thị Ngọc Diệp : 100k ( Điện lực TP Quảng Ngãi ) Đã nhận<br />5. Cựu CB :<br />6. Hong Bach: 300k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />7. Hiền Trần 200k ( Quảng Ngãi )<br />8. Ngô Phưong Phưong 200K ( Quảng Ngãi ) Đã nhận<br />9. Minh Đoàn 200K ( Quảng Ngãi )<br />10. Cải Quỳ 200k ( Sài Gòn )<br />11. Tuyêt Lê Hoa 200k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />12. Gabriel Bảo Nguyên 200k ( Quảng Ngãi ) Đã nhận<br />13. Bạch Xuân Dinh 400k ( Hà Nam ) Đã nhận<br />14. Ly Ly trinh Phạm 100k ( Kon Tum )<br />15. Doan Xuan Hang 1.000K ( Sài Gòn ) Đã nhận<br />16. Thuỷ Vĩnh 200k ( Sài Gòn ) Đã nhận<br />17. Brom Tran 200k ( Kon Tum )<br />18. Nguyễn Thanh 300k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />19. Hoang Diep 200k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />20. Silver Nhung 200k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />21.Tu Tran 200k ( Quảng Ngãi )<br />22.Phuong Nguyen Thu 200k Đã nhận<br />23. Hoavanl Ly 200k Đã nhận<br />24.Pham Nguyen Truong 100k<br />25. Cúc Phạm Thị Kim 1.000K ( CHLB Đức )<br />26. Tàu ra khơi 200k ( Quảng Ngãi ) Đã nhận<br />27. Thúy Nguyễn 200k ( Hà Nội ) Đã nhận<br />28......................<br />29.....................<br /><br /><br /><br /><br /></span><br />
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-87135327265018868122013-05-19T04:31:00.003-07:002013-05-19T04:33:31.945-07:00TÌNH TRÊN SÓNG<img alt="" height="176" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/s720x720/941769_560885953934078_2143081915_n.jpg" width="320" /><br />
<br />
<br />
<b>LỜI TỰ SỰ</b><br />
<b> </b>
<br />
Khi viết những dòng này tôi có một cảm giác rất lạ, e dè và lo
lo khi mình phá vỡ những quy cách trình bày của một tập thơ mà bao giờ ở
đầu cũng có lời giới thiệu hay lời bạt của một
người có uy tín giới thiệu và nhận xét.
<br />
Nhưng với tôi thì tập thơ ( <i>Tình Trên Sóng</i> ) được chắt
chiu từ tâm huyết như tất cả các tác phẩm khác mà tôi đã viết. Vẫn biết
những tác phẩm của mình còn non tay lắm nhưng nó chính
là đứa con tinh thần do mình sinh ra nên nó vẫn quý giá biết bao.<br />
Sống trên cuộc đời này ngoài giá trị vật chất thì giá trị tinh
thần là không thể thiếu được. Tôi chập chững bước vào làng văn chương
với những yêu thích và đam mê từ thuở nhỏ. Có lẽ may mắn
cho tôi là được nhà thơ Hồ Nghĩa Phương một người anh, người bạn luôn
động viên giúp đỡ và còn một điều rất đặc biệt là được bạn bè trên mạng
intenetr luôn quan tâm phê bình và nhận xét làm cho tôi
tăng thêm nguồn động lực và tự tin hơn khi viết.
<br />
Không biết từ bao giờ mà biển cuốn hút tôi đến vậy dẫu tôi là
một người có nhiều năm tháng gắn bó với núi rừng hơn nơi những năm cầm
súng bảo vệ biên giới phía bắc, vậy mà tôi yêu biển yêu
những người lính biển đến nao lòng, phải chăng mảnh đất miền duyên hải
quê tôi nơi có đội hùng binh tiến ra Hoàng Sa cách đây hàng trăm năm
xác lập chủ quyền đã để lại trong tôi những dấu ấn sâu
đậm về biển, đảo quê hương, đất nước.<br />
Có lẽ cũng chính nhờ vậy mà tôi có ý tưởng khi xuất bản tập thơ này
cùng với chương trình - Tặng thơ và nhận quà ủng hộ các chiến sĩ Trường
Sa.<br />
Và vui sướng hơn bao nhiêu khi tôi được người chị và những người bạn ở
rất xa đất nước lại có cùng tâm huyết với Tổ quốc với quê hương đã đứng
ra tài trợ chương trình, ba con người ở ba nước khác
nhau nhưng tấm lòng với đất nước mênh mông như biển lớn, dù tôi biết
chị và các bạn tôi vẫn khó khăn vất vả mưu sinh nơi xứ người.
<br />
Sống phải có tình thì cuộc sống mới có giá trị và trong mỗi con
người ai cũng mang trong mình tình yêu quê hương, đất nước, yêu thiên
nhiên và tình yêu giữa người với người. Tôi cũng vậy
không thể khác được!
<br />
<i>Tình Trên Sóng</i> ra đời từ những tình cảm ấy, dẫu vẫn
biết là chưa thể nói hết, viết hết được những tình cảm của mình với cuộc
đời mà mà tôi có được. Và tôi càng không thể cho mình cái
quyền giữ riêng cho mình mà phải gửi gắm chia sẻ đến mọi người như một
lời tri ân mà cuộc đời này đến bạn bè trong khắp mọi miền đất nước đã
cùng chung tay thắp lên một ngọn lửa yêu thương với Tổ
quốc bằng những món quà mang đầy tình cảm đến với những chiến sĩ đang
ngày đêm chắc tay súng nơi đầu sóng giữ gìn lãnh thổ chủ quyền thiêng
liêng của chúng ta./.<br />
<br />
Đinh Văn Hồng
<br />
Mọi chi tiết về Chương trình nhận :Thơ tặng - Gửi quà ủng hộ chiến sĩ đảo Trường Sa<br />
Xin liên hệ : viethongdinh@yahoo.com.vnĐinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-21292498135900994752013-05-11T17:40:00.002-07:002013-05-11T17:40:39.918-07:00LẠ CHƯA<span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-snc6/190552_558151670874173_482808051_n.jpg" /></span><br /><br /><br /><b>Lạ chưa sao lại nhớ nhà</b><br /><b>Bữa cơm đạm bạc dưa cà dầm tương</b><br /><b>Nhớ con đường sớm tinh sương</b><br /><b>Mẹ già lặn lội trên đường gió mưa</b><br /><br /><b>Nhớ da diết thuở ngày xưa</b><br /><b>Ắp đầy kỉ niệm như vừa mới qua</b><br /><b>Tháng năm vỡ giọt mưa sa</b><br /><b>Hè đưa mắt nắng cho ta nhạt nhòa</b><br /><br /><b>Tiếng ve khát nước vỡ òa</b><br /><b>Trốn sau nhánh phượng đỏ hoa sân trường</b><br /><b>Gọi về bao nỗi vấn vương</b><br /><b>Đò qua bến lở sóng nương vạt bèo</b><br /><br /><b>Lạ chưa kí ức đi theo</b><br /><b>Miền quê bóng mẹ kiếp nghèo nuôi con</b><br /><b>Ước gì đổi kiếp vàng son</b><br /><b>Được về bên mẹ cho con nhẹ lòng.</b><br /><br /><br /></span>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-63414931362571827402013-05-08T07:20:00.000-07:002013-05-08T07:20:08.131-07:00Không sợ sai...chỉ sợ biết sai mà không sửa<span></span><br />
Đã hơn 8 tiếng trôi qua sau khi chú em thông báo đã gọi điện
tới VTCNews bức ảnh vẫn còn hiện diện trên trang tin tức của yahoo ( <a href="http://vn.news.yahoo.com/anh/nh-v-kh-vi-t-slideshow/nh-v-kh-vi-t-nam-nh-th-photo-224000373.html" rel="nofollow" target="_blank">http://vn.news.yahoo.com/anh/nh-v-kh-vi-t-slideshow/nh-v-kh-vi-t-nam-nh-th-photo-224000373.html</a> ) khiến tôi thật bất ngờ và đâm ra hoài nghi...<br /><br />Vâng
lịch sử luôn hiện diện xung quanh chúng ta nếu chúng ta chịu khó quan
sát và cảm nhận và lịch sử thì ngay bộ quần, áo, cái cây...v...v... đều
có lich sử riêng của nó và có giá trị riêng cho mỗi cá nhân.<br /><br />Vậy còn lịch sử của một đất nước, một dân tộc thì sao ? <br />
<h2>
<br /></h2>
Nó
là tài sản chúng của chúng ta của nhân loại và của mỗi dân tộc, mỗi
quốc gia. Ai cũng tự hào về nó qua từng bước thăng trầm với thời gian.
Nó hiện hữu sau những thành quả mà con người tạo lên.<br /><br />Thời gian
gần đây liên tiếp các sự kiện sôi động và hào hùng của lịch sử như giỗ
tổ Hùng Vương, kỉ niệm 30/4, kỉ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ hay lễ
khao lề thế lính Hoàng Sa được tổ chức long trọng khiến mỗi người dân
mang quốc tịch Việt Nam đều thấy tự hào vào truyền thống dựng nước và
giữ nước của dân tộc.<br /><br />Để tổ chức được điều này phải nói đến công
sức không nhỏ của giới truyền thông và báo đài. Đã liên tục đăng và cập
nhật các tư liệu và hình ảnh các sự kiện trên.<br /><br />Thật tiếc khi tôi xem chuỗi hình ảnh về : Vũ khí Việt Nam đánh thắng Pháp tại Điện Biên Phủ <br /><br />Tôi thật bối rối và bất ngờ khi có tấm ảnh số 12/19 <br /><h2>
<br /></h2>
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-snc6/7736_557737710915569_1500426989_n.jpg" /></span><br /><br />Với
lời chú thích (Trong trận Điện Biên Phủ trên không, pháo cao xạ được
lệnh ôm sát các trận địa tên lửa để bảo vệ hỏa lực đánh B52. )<br /><br />Sự nhầm lẫn đến tệ hại khi hai mốc lịch sử từ 1954 đến 1972 cách nhau 18 năm mà được mang ra ghép vào làm một .<br /><br />Nếu
ai yêu lịch sử nước nhà đều biết đến chiến thắng Điện Biên Phủ khiến
Pháp phải đầu hàng và gây ra tiếng vang chấn động trên toàn thế giới.<br /><br />Và
18 năm sau Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng đã 1 lần nữa lặp lại kì
tích đánh bại không quân Mỹ khi đánh phá miền bắc với pháo đài bay B52
được coi là bất khả xâm phạm buộc Mỹ phải ngồi vào bàn đàm phán và sau
đó rút quân khỏi miền nam Việt Nam.<br /><br />Thế giới một lần nữa phải kinh ngạc và thốt lên đây là trận ( Điện Biên Phủ trên không ).<br /><br />Lịch
sử là như thế và nó không thể khác không thể thay đổi trừ khi chúng ta
thờ ơ với lịch sử của đất nước hay có thể là không có trách nhiệm với
lịch sử. <br /><br />Trong thời đại hiện nay mọi nguồn thông tin đều được
thông qua báo, đài và mạng intenet sức mạnh của nó lan tỏa nhanh hơn và
rộng hơn. Khiến người làm báo phải vô cùng năng động và có đủ trình độ
cũng như kiến thức<br /><br />Dù vậy quan trọng hơn cả là sự thật và lương tâm của người làm báo.<br /><br />VTCNews đã nhận được sự góp ý và phản hồi của độc giả nhưng hơn 8 tiếng trôi qua không tháo gỡ hoặc thay thế tấm hình trên.<br /><br />Với
lương tâm và trách nhiệm của người làm báo là nói sự thật và chỉ nói
lên sự thật cùng trách nhiệm đối với lịch sử của mỗi công dân.<br /><br />Tôi thật sự buồn và hoài nghi về cách hành xử của một tờ báo được coi là uy tín mà tôi vốn hâm mộ và thường xuyên theo dõi.<br /><br />Gần
đây có quá nhiều sai phạm trong lĩnh vực in ấn, truyền thông và kiểm
soát làm ảnh hưởng đến chủ quyền và lãnh thổ của Quốc gia mà ai cũng đã
từng nghe, đọc... Ở đây sự sai phạm không đến mức nghiêm trọng nhưng lại
rất ngây ngô của những người làm công tác báo chí, truyền thông tại
VTCNews mà Yahoo tin tức đã chia sẻ lên mạng.<br /><br />Kì lạ hơn sau khi tiếp nhận thông tin phản hồi của độc giả họ dã không kiểm tra, xử lý và phản hồi.<br /><br />Phải chăng đây là sự coi thường độc giả? Hay sự khẳng định về nguồn tư liệu của họ là chính xác? <br /><br />Khi
mà nhìn qua những tấm hình và quân phục cũng như lời chú thích đã thể
hiện sự nhầm lẫn tệ hại và nếu như những người khách nước ngoài đọc họ
sẽ đánh giá ra sao về chất lượng cũng như kiến thức của báo này?<br /><br />Trong tôi lại chợt nhớ đến lời dạy của Bác ( Dân ta phải biết sử ta, cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam )<br /><br />Lịch sử là lịch sử không thể bóp méo nhằm bất cứ mục đích gì vì như vậy chúng ta sẽ có tội với tiền nhân và hậu thế.<br /><br />Không sợ sai, chỉ sợ biết sai mà không sửa. Mong rằng ban biên tập cũng như các bạn VTCNews nhớ dùm cho.<br /><br /><h2>
<br /></h2>
<h2>
<br /></h2>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-21996165823536516332013-04-09T15:44:00.004-07:002013-04-09T15:44:34.976-07:00EM LÀ TẤT CẢ<span class="userContent"><br /> <br /> Ngày nắng toác làn da<br /> Những lỗ chân lông hoang hoác<br /> Đẫm mồ hôi<br /> Vạn vật như tôi trong lửa<br /> Anh vẫn sấp ngửa ngược xuôi<br /> Đói nghèo và niềm tin làm gia vị<br /> Chiều gió dông mông mị<br /> Bụi như tát vào mặt<br /><span class="text_exposed_show"> Bó chặt toàn thân<br /> Và em ơi<br /> Dẫu nắng hay dông<br /> Nỗi nhớ em vẫn mênh mông<br /> Khát thèm một nụ cười<br /> Như bông hoa tươi<br /> Cháy lòng một hình bóng<br /> Giữa cái nóng cháy da<br /> Những gì thuộc về em đều không phải là ảo ảnh<br /> Xa hay gần<br /> Chẳng cản nỗi nghĩ suy<br /> Bởi với anh...bỗng nhiên em là tất cả !</span></span>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-28590956293413899742013-04-09T15:27:00.000-07:002013-04-09T15:27:02.241-07:00LỜI CÁC ANH LÀ LỜI TỔ QUỐC<span>Mầm cải xanh non<br />Trải thành khay như bản đồ<br />Nơi đây<br />Cát và san hô phơi dưới nắng và gió<br />Chỉ có màu xanh<br />Của cây bàng vuông và những khay rau của lính<br />Hòa vào biển màu của ước mơ khát vọng hòa bình<br />Trường Sa, Hoàng Sa<br />Nhỏ bé giữa biển cả mênh mông<br />Trường Sa, Hoàng Sa...lớn<br />Trong hàng chục triệu trái tim<br />Tổ quốc gửi cho các anh<br />Không chỉ là những hòn đảo dưới chân<br />Hay con sóng ngút ngàn xa tắp<br />Cũng chẳng phải những cụm từ mang tên của hai quần đảo<br />Đất mẹ gửi các anh canh giữ sự bình yên<br />Cho hơn tám mươi triệu con tim<br />Vẫn biết nơi đây thiếu thốn mọi bề<br />Các anh thèm đôi khi chỉ 1 lá thư bằng bàn tay của mẹ của vợ<br />Một chút bản tin, hình ảnh quê hương<br />Để thỏa lòng xa cách vấn vương<br />Giữa cái rin rít của biển các anh thèm một cơn mưa<br />Với khuôn mặt hân hoan mang tên...nước ngọt!<br />Dành dụm từng can, từng lon<br />Những khẩu phần nước vẫn không quên chia cho từng khay rau<br />Để bữa cơm các anh mang đượm vị quê<br />Những người lính giữa bốn bề sóng nước<br />Hiên ngang canh giữ biển trời<br />Lời các anh là lời Tổ quốc...Đây Hoàng Sa... đây Trường Sa là chủ quyền Việt Nam.</span><br />
<span></span><br />
<br /><span><span><br /><br /><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/46652_546217475400926_1338657114_n.jpg" /></span></span></span>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-85586210669049766322013-03-19T04:52:00.002-07:002013-03-19T04:52:59.193-07:00ĐỪNG KHÓC
<br />
<span><strong>ĐỪNG KHÓC</strong><br />
<br />
Đừng khóc anh ơi<br />
Trái tim chúng ta ở nơi<br />
Ghi tên những người anh hùng<br />
Đất nước chưa một lần ngừng<br />
Nhớ tên các anh<br />
Những người lính có danh và vô danh<br />
<span>Nằm trải kín theo chiều dài tổ quốc<br />
Đừng khóc<br />
Người lính của một thời với những bản hùng ca<br />
Đồng đội chúng ta<br />
Muốn anh và em nở hoa rạng rỡ trên khuôn mặt hôm nay<br />
Hôm nay anh và em say từng trang kí ức<br />
Dẫu tim mình rưng rức anh ơi<br />
Hãy cất đi giọt nước mắt vừa rơi<br />
Không thể khóc<br />
Khi quân thù phía trước<br />
Và anh ơi thêm một lần em ao ước<br />
Ta lại cùng nhau sát cánh chiến hào<br />
Hiến máu đào viết tiếp bản hùng ca.</span></span>
Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-25081353130724791392013-03-15T18:05:00.000-07:002013-03-18T11:56:01.839-07:00Chùm thơ: BẬT KHÓC<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" height="239" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/734348_509794635709877_175867683_n.jpg" width="320" /></span><br />
<br />
<br />
<b>Bật khóc</b><br />
<b>Khi nhìn biển thay áo</b><br />
<b>Cái màu xanh hiền dịu đến nao lòng</b><br />
<b>Nay nhuộm thẫm một màu đỏ nhức</b><br />
<b>Máu đổ Hoàng Sa, máu đổ Trường Sa</b><br />
<b>Máu người Việt Nam</b><br />
<b>Ba chín năm rồi biển vẫn chưa xanh</b><br />
<b>Sóng vẫn dội vào từng trang sử</b><br />
<b>Người lính</b><br />
<b>Bên này, bên kia đều xả thân vì nước</b><br />
<b>Biển đông ơi bao lần con ao ước</b><br />
<b>Hãy trở về màu áo cũ biển xưa</b><br />
<b>Đảo Cát Vàng nước mắt như mưa</b><br />
<b>Năm mươi ba người con theo sóng nhẹ đưa</b><br />
<b>Trong nuối tiếc một ngày ly biệt</b><br />
<b>Cô Lin, Gạc Ma những tấm gương oanh liệt</b><br />
<b>Sáu tư vòng tròn linh hồn giữ biển</b><br />
<b>Cứ hiện về như nhắc nhở cháu con</b><br />
<b>Trang sử son</b><br />
<b>Dẫu còn chưa mở</b><br />
<b>Biển và người nức nở một nỗi đau</b><br />
<b>Ngày hôm nay và cho mãi mai sau</b><br />
<b>Hoàng Sa, Trường Sa đỏ máu</b><br />
<b>Bật khóc </b><br />
<b>Mẹ còm cõi suốt một đời lăn lóc</b><br />
<b>Nuôi chúng con mang dáng vóc hình hài</b><br />
<b>Những người lính của thế hệ tương lai</b><br />
<b>Mang khao khát ngày mai có thể</b><br />
<b>Lớn bùng lên như Phù Đổng Thiên Vương</b><br />
<b>Tiến thẳng ra nơi ấy chiến trường</b><br />
<b>Đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa một phần cơ thể mẹ</b><br />
<b>Bật khóc</b><br />
<b>Con bây giờ gác súng làm thơ</b><br />
<b>Nhưng trong con là hàng triệu ước mơ</b><br />
<b>Nếu những vần thơ biến thành viên đạn</b><br />
<b>Mẹ Âu cơ ơi ! Thêm một lần con mạnh dạn</b><br />
<b>Bắn kẻ thù xâm lược dã man - Chúng náu mình trong vai người bạn</b><br />
<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/2945_521850871170920_1404298582_n.jpg" /></span><br />
<br />
<b>Mơ một lần ra biển </b><br />
<br />
<br />
<br />
<b>Cứ mỗi lần con nghe tin về biển</b><br />
<b>Là trong lòng đau quặn thắt mẹ ơi!</b><br />
<b>Biển yên bình giờ dậy sóng khắp nơi</b><br />
<b>Mỗi chuyến ra khơi hiểm họa rập rình.</b><br />
<b>Hoàng Sa ơi, sao nhớ một bóng hình</b><br />
<b>Thủa ông cha căng buồm ra giữ đảo</b><br />
<b>Mặc bão giông điên cuồng quần thảo</b><br />
<b>Vẫn kiên lòng dựng bia đá non sông.</b><br />
<b>Trường Sa ơi, con mãi vẫn ngóng trông</b><br />
<b>Được một lần tìm lại dấu chân cha</b><br />
<b>Cho lòng mình thanh thản hát tình ca</b><br />
<b>Dưới gốc phong ba cha trồng thuở trước.</b><br />
<b>Con khát vọng với bao niềm mơ ước</b><br />
<b>Được giữ cờ trước quân giặc xâm lăng</b><br />
<b>Lấy máu mình giữ biển mãi màu xanh</b><br />
<b>Giữ lấy chủ quyền ông cha tạo dựng.</b><br />
<b>Nơi biển cả bao linh hồn chứa đựng</b><br />
<b>Câu chuyện thần tiên khi biển yên bình</b><br />
<b>Phía đất liền những ngọn nến lung linh</b><br />
<b>Thả ra biển gọi hồn thiêng đất nước.</b><br />
<b>Dẫu biết rằng khó khăn còn phía trước</b><br />
<b>Khát cháy lòng một chuyến tới Hoàng Sa</b><br />
<b>Trồng cạnh mộ cha ông những bông hoa</b><br />
<b>Mang về đất liền cây bàng vuông lá đỏ.</b><br />
<b>Dẫu biết giấc mơ vẫn còn bỏ ngỏ</b><br />
<b>Cứ nao lòng mơ một chuyến biển xa</b><br />
<b>Ngẩng cao đầu vượt bão táp phong ba</b><br />
<b>Ra đến Hoàng Sa giữ biển quê nhà.</b><br />
<br />
<b> </b><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/563261_521850971170910_1584434083_n.jpg" /></span><br />
<br />
<b>THẾ LÍNH HOÀNG SA</b><br />
<br />
<blockquote>
<b><i>Tổ quốc ơi bao năm trăn trở</i></b><br />
<b><i>Khi xa rời biển đảo quê hương </i></b><br />
<b><i>Trong nước mắt mẹ hiền đau đớn</i></b><br />
<b><i>Gọi tên từng hòn đảo thân thương</i></b><br />
<b><i>Hoàng Sa ơi, lệ nhòa mắt mẹ</i></b><br />
<b><i>Trường Sa còn...</i></b><br />
<b><i> đau đớn khôn nguôi</i></b><br />
<b><i>Lãnh hải quê hương....</i></b><br />
<b><i> trăn trở mất còn</i></b><br />
<b><i>Tôi thẫn thờ trong lễ hội khao lề</i></b><br />
<b><i>Thế lính Hoàng Sa, dáng đứng Việt Nam</i></b><br />
<b><i>Từng đoàn thuyền thả trong nước mắt</i></b><br />
<b><i>Từ Lý Sơn tiễn biệt những chàng trai</i></b><br />
<b><i>Lịch sử cha ông dội về cùng tiếng sóng</i></b><br />
<b><i>Kêu gọi cháu con nhớ mãi chủ quyền</i></b><br />
<b><i>Đỉnh Thới Lới như trái tim người mẹ</i></b><br />
<b><i>Tiễn con đi trong trống trận mê hồn</i></b><br />
<b><i>Khắc khoải ngóng trông chờ ngày trở lại</i></b><br />
<b><i>Hoàng Sa, Trường Sa...</i></b><br />
<b><i>Ngày về </i></b><br />
<b><i>Khúc khải hoàn hòa nhịp sóng quê hương.</i></b><br />
<br />
<b><i> </i></b><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/379767_521851047837569_358571228_n.jpg" /></span></blockquote>
<b>ANH GỬI CHO EM</b><br />
<br />
Anh gửi cho em những người lính đảo<br />
Nơi con sóng chẳng bao giờ yên ả<br />
Những yêu thương mang vị quê nhà<br />
Gửi chút hương thơm cánh đồng lúa chín<br />
<br />
Những ngọt ngào mang dáng mẹ vóc cha<br />
Gửi những thiết tha ra tới Trường Sa<br />
Nơi em đứng giữa biển trời lộng gió<br />
Biển mặn mà pha vị ngọt quê ta<br />
<br />
Những hòn đảo nằm trong tim đất mẹ<br />
Có em cùng muôn vạn nỗi nhớ thương<br />
Ôi đất nước với chiều dài của biển<br />
Gửi cho em canh giữ giấc ngủ yên<br />
<br />
Của mẹ, của cha của chục triệu con tim<br />
Em đứng im trước ngọn cờ Tổ Quốc<br />
Mặc xung quanh sóng nước trập trùng<br />
Bởi trong em đất mẹ là vô cùng<br />
<br />
Gói nhớ nhung trong tay chắc súng<br />
Mắt dõi nhìn về phía kẻ thù xa<br />
Sau lưng em là mẹ là cha<br />
Là quê nhà anh gửi cho em đó<br />
<br />
Hỡi những chàng lính đảo thân yêu !<br />
<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/539805_521851461170861_586432335_n.jpg" /></span><br />
<br />
<b>GÓP ĐÁ TRƯỜNG SA</b><br />
<br />
<br />
<b> </b><br />
<b>Tôi xin gửi hồn tôi</b><br />
<b> </b><br />
<b>Vào những viên đá nhỏ</b><br />
<b> </b><br />
<b>Để mọi người thấy rõ</b><br />
<b> </b><br />
<b>Tình yêu dành cho em</b><br />
<b> </b><br />
<b>Những viên đá có hồn</b><br />
<b> </b><br />
<b>Mang trí khôn người Việt</b><br />
<b> </b><br />
<b>Với tình yêu bất diệt</b><br />
<b> Cho Hoàng Sa, Trường Sa</b><br />
<br />
<b> </b><br />
<b>Biển Đông rộng bao la</b><br />
<b> </b><br />
<b>Biết bao đời ông cha</b><br />
<b> </b><br />
<b>Vượt bão táp phong ba</b><br />
<b> </b><br />
<b>Để khẳng định chủ quyền</b><br />
<b> </b><br />
<b>Biển đảo và đất liền</b><br />
<b> </b><br />
<b>Nối tình yêu hai đứa</b><br />
<b> </b><br />
<b>Và em ơi lần nữa</b><br />
<b> Gửi đá xây Trường Sa </b><br />
<br />
<b> </b><br />
<b>Giữ lấy cây phong ba</b><br />
<b> </b><br />
<b>Cây bàng vuông lá đỏ</b><br />
<b> </b><br />
<b>mà bao lần em ngỏ</b><br />
<b> Muốn mang về quê ta </b><br />
<br />
<b> </b><br />
<b>Biển trời xanh bao la</b><br />
<b> </b><br />
<b>Mang trong mình lịch sử</b><br />
<br />
<b>Chống ngoại xâm giặc dữ</b><br />
<b>Hàng chục đời ông cha</b><br />
<b>Và bây giờ chúng ta</b><br />
<b>Thay ông cha em nhé!</b><br />
<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/563292_521851164504224_784940128_n.jpg" /></span><br />
<br />
<b>GỞI LÒNG RA ĐẢO</b><br />
<br />
<br />
<i>Biển</i><br />
<i> gọi sóng, xô lòng</i><br />
<i> bao nỗi nhớ!</i><br />
<i>Đảo</i><br />
<i> xa mờ</i><br />
<i> tôi mỏi mắt nhớ thương</i><br />
<i>Đêm. Suy tư theo con sóng, bạc đầu</i><br />
<i>Gởi cánh chim trời...</i><br />
<i> gởi niềm ước hẹn!</i><br />
<i>Gần lắm! tim tôi tên đảo, tên người</i><br />
<i>Cô Lin, Gạc ma, Nam yết, Sinh Tồn</i><br />
<i>Tiên Nữ, An Bang, Song Tử đông tây</i><br />
<i>Và hàng chục những cái tên đảo khác.</i><br />
<i>Cứ gợi trong tôi, gợi hồn sông núi</i><br />
<i>Nhắn về em nơi chàng trai giữ đảo</i><br />
<i>Biển có bao giờ yên lặng đâu em</i><br />
<i>Nắm chắc súng trên nhà dàn, trên đảo</i><br />
<i>Giữ biển quê nhà em lính đảo ơi!</i><br />
<i>Hàng triệu con tim thương nhớ từng giờ</i><br />
<i>Hướng ra đảo nơi một phần Tổ Quốc</i><br />
<i>Ơi Trường Sa, ơi Hoàng Sa thương nhớ</i><br />
<i>Những quần đảo </i><br />
<i> nằm trong lòng đất mẹ</i><br />
<i>Gửi gắm cho em...</i><br />
<i> chàng lính đảo tôi thương</i><br />
<i>Gửi cho em lòng khát khao cháy bỏng</i><br />
<i>Gửi một tình yêu sông núi vẹn toàn.</i><br />
<i>Tất cả cho em biển đông xanh thẳm</i><br />
<i>Với cánh buồm hò hẹn những ước mơ</i><br />
<i>Đợi! Em nhé...</i><br />
<i> từng ngày anh ngóng đợi</i><br />
<i>Em trở về</i><br />
<i> trong sung sướng trào dâng!</i><br />
<br />
<span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/72690_521851254504215_1206449853_n.jpg" /></span><br />
<br />
<b>SÓNG ĐỜI</b><br />
Những con sóng<br />
Trắng ngần nỗi nhớ<br />
Ào ạt xô bờ<br />
Miền duyên hải quê hương<br />
Con sóng ơi<br />
Nhớ mang theo điệu hò<br />
Của ngày xưa cha lênh đênh trên biển<br />
Mang theo lời ru mẹ thức trắng đêm<br />
Ru con và ngóng thuyền cha cập bến<br />
Con lớn lên mang theo con sóng<br />
Của yên bình mảnh đất yêu thương<br />
Sóng cứ xô vào trong nỗi nhớ<br />
Dồn dập kí ức<br />
Những đêm trăng nghiêng mình ngắm biển<br />
Gió thì thào gửi sóng cho cha<br />
Ở nơi xa ấy...<br />
Cha có biết con đang từng bước<br />
Vượt sóng đời<br />
Giữ ước mơ<br />
Của cha của mẹ<br />
Dẫu cuộc đời những con sóng phong ba<br />
Mặc tháng năm cứ phôi pha tuổi trẻ<br />
Vẫn hiên ngang con lội sóng đời.<br />
<br />
<b>Đinh Văn Hồng</b>Đinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5090995082256889504.post-56419278873759694192013-03-06T09:58:00.000-08:002013-03-06T09:58:25.886-08:00LỤC BÌNH TRÔI<a href="http://www.google.com.vn/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&source=images&cd=&cad=rja&docid=RvJPDelAr5BOLM&tbnid=2JYpQzWZ_Pc5uM:&ved=0CAUQjRw&url=http%3A%2F%2Fwww.truongxua.vn%2Fboard%2Ftopic%2Fview%3Ftopic_id%3D115490&ei=Knk3Udq6DO2jigfuh4GwBg&bvm=bv.43287494,d.aGc&psig=AFQjCNFwOKBS86iTtnZnMvfemTehocQhiA&ust=1362676288785191" style="border: 0px none;" target="_blank"><img alt="" height="249" src="https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS5fonHilrgddm4EFsxH6cU9vcJyJlx8MyYE6yMerOr4NP0PP5G" style="margin-top: 33px;" width="332" /></a><br />
<br />
Tím chiều trải kín dòng sông<br />
Lục bình ơi vẫn mênh mông bến bờ<br />
Lênh đênh trên sóng ngẩn ngơ<br />
Lục bình trôi để câu thơ thêm buồn<br />
Hỏi nơi con nước bắt nguồn<br />
Hỏi nơi yêu dấu cứ tuôn ngập tràn<br />
Để giờ đây mãi mơ màng<br />
Bến đò còn đó người sang ngang rồiĐinh Văn Hồnghttp://www.blogger.com/profile/15741356332067844288noreply@blogger.com0