Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

Cái hồn trong từng con chữ rất riêng của Đinh Văn Hồng



Cái hồn trong từng con chữ rất riêng của Đinh Văn Hồng

Những ngày cuối tháng 10 năm 2010, qua đường bưu điện, tôi nhận được từ Quãng Ngãi tập thơ “ Về với Sông Hồng” của Đinh Văn Hồng. Vốn đã biết anh từ những trang viết trên Blog, qua những công tác thiện nguyện mà anh đã từng tham gia hay những lần anh đứng ra tổ chức. “ Về với Sông Hồng” với những câu thơ dạt dào cảm xúc của anh khiến tôi càng thêm trân trọng một tấm lòng - tấm lòng của anh bộ đội Cụ Hồ ngày xưa trong kháng chiến gìn giữ quê hương và đồng thời là anh công nhân Ngành Điện hôm nay trong công cuộc đổi mới xây dựng đất nước.
Xuyên suốt tập thơ là những tâm trạng vui, buồn, hạnh phúc và cả những dòng hoài niệm men theo chùm ký ức hiện về từ những năm tháng đã qua. Có lẽ sẽ không quá khi nói rằng Đinh Văn Hồng của hôm nay, là những tháng năm dài đấu tranh, kiếm tìm hạnh phúc của Đinh Văn Hồng hôm qua. Và ngay trong giây phút hiện hữu này, tôi vẫn thấy một Đinh Văn Hồng đang trầm ngâm, tư lự, đang mãi miết giữa cuộc đời. Phải chăng chính vì vậy mà một con người luôn vui vẻ, hoạt bát như anh lại có một cái nickname rất lạ: “… Số phận khổ đau”.
Con người vốn là sự kết hợp của tổng thể những cảm xúc và thơ là phương tiện để đưa những cảm xúc ấy đến với mọi người xung quanh một cách nhẹ nhàng và sâu lắng nhất. Trong những vần thơ ta bắt gặp một Đinh Văn Hồng với sự hân hoan, sung sướng khi được đi dưới màu cờ của Thủ Đô – nơi anh đã sinh ra và lớn lên:
Hà Nội ơi, ta lại về rồi
Chân thoả bước
Giữa phố phường nhộn nhịp
( Hà Nội 1000 năm)
Ẩn sau trong sự hân hoan ấy, ta thấy trái tim anh như đang run lên khi trầm tư nhớ lại trang sử hào hùng đã qua:
Ta trầm tư trước viên đá hôm qua
Người thợ nào đã đem xây cung điện
( Hà Nội 1000 năm)
Vâng, với lịch sử hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước, những cuộc chiến tranh đi qua. Trong cuộc chiến ấy, anh đã từng vác ba lô lên vai, cầm chắc tay súng để chiến đấu bảo vệ biên cương Tổ Quốc. Hoà bình, cuộc sống cũng đã đôi phần thay đổi. Trở lại Hà Nội, miên man trong ký ức, anh tìm đến ngôi nhà xưa:
Tôi gạt từng đám lá vàng rơi
Tìm lại vết chân tôi thuở ấy
Con đường mang tên… Hoàng Hoa Thám
Nhà của tôi người khác ở rồi.
( Về Nhà Cũ)
Tôi như cảm nhận được sự tiếc nuối đến xót xa, nghẹn ngào trong từng câu thơ của anh, nhưng sâu trong sự nghẹn ngào, tôi nhận ra ánh mắt anh vẫn long lanh chan chứa yêu thương khi gặp lại những người quen, những hàng xóm cũ.
Hàng xóm cũ người đi kẻ ở
Vẫn vui mừng chào đón yêu thương
( Về Nhà Cũ)
Miên man trong từng vần thơ của Đinh Văn Hồng, tôi bất chợt nhớ đến hai câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên:
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hoá linh hồn
Hà Nội – dòng Sông Hồng với anh cũng là một trường hợp như thế. Dù đi đâu, ở đâu, anh cũng luôn hướng về nơi ấy với tất cả tầm lòng. Có lẽ vì vậy mà trong các tác phẩm của mình, anh dành phần lớn để viết về Hà Nội, về dòng Sông Hồng:
Sông Hồng ơi
Dẫu đục phù sa
Không trong vắt
Như những con sông khác
Vẫn đem màu bồi đắp bãi bờ xanh
( Sông Quê)
Và cũng nơi dòng sông quê ấy, anh đã đi qua những tháng ngày của tuổi thơ. Để giờ đây, khi bồi hồi nhớ lại:
Cái thời bì bõm dưới sông
Kết lá ngô làm ô
Anh chú rễ quần vá gối
Em cô dâu áo thiên thanh
( Trở Lại Bến Sông)
Đẹp làm sao những tháng ngày thơ ngây, hồn nhiên như thế. Ngày xưa ấy đẹp đẽ lắm, bình yên lắm.!
Khu nhà tôi
Lặng lẽ giữa thủ đô
Kim Giang… khu nhà ven ô
Bên bờ sông Tô
Trầm lặng không ồn ào
Mẹ cha và chúng tôi
Cùng năm tháng
Tuổi thơ tôi
Trôi qua
( Nhà Tôi)
Vậy mà, thời gian như đang bào mòn đi mọi thứ. Cha anh giờ đã không còn.
Mười bảy năm trời thiếu bóng cha
Nhớ sao da diết lúc cha cười
….
Ngày mai giỗ Cha lòng hiu quạnh
Ngồi một mình nước mắt tuôn rơi
( Nhớ Cha)
Những bước chân anh đi qua, trước thăng trầm của cuộc đời anh vẫn luôn nhớ đến lời cha “ tu rèn đạo đức – trung hiếu song toàn”. Vắng cha, ngôi nhà xưa giờ chỉ còn mình mẹ đang chống chọi với tuổi già, trong cơn bạo bệnh  nhưng vẫn luôn lo lắng cho anh:
Đến lúc chiều tà
Vẫn một câu duy nhất
“ Mày về
Có xin phép không con…!”
( Lo)
Vâng, dù bây giờ trên đầu anh đã nhuốm hai thứ tóc nhưng tấm lòng của mẹ là thế, trong mắt mẹ anh vẫn luôn bé như ngày xưa. Vẫn:
Nâng từng giấc ngủ
Che chở ngày đêm
Bởi thế
Cây trở nên cằn cỗi
Những nếp nhăn
Làn da mồi
Lá chẳng còn tươi tốt
Nhuốm màu thời gian
( Chăm Mẹ)
Những vần thơ trên đuợc anh viết trong ngày mẹ anh bệnh nặng, từ Quãng Ngãi anh về Hà Nội chăm sóc mẹ. Tôi còn nhớ rất rõ anh đã tâm sự, anh tin mẹ anh sẽ sớm bình phục vì mẹ là mẹ và vì tình yêu mà mẹ anh dành cho con cháu. Chắc chắn mẹ anh sẽ kiên cường vượt qua được tất cả khó khăn. Và ông trời đã không phụ lòng người. “ Hữu cầu tất ứng”, mẹ anh đã bình phục sau một thời gian điều trị.
Tình yêu thương vốn luôn là nguồn cội, là nơi kết nối những trái tim. Tình yêu ấy anh dành cho đất nước, cho gia đình, cho những mảnh đời, những hoàn cảnh khó khăn, đặt biệt là dành cho quê nội anh: Nghĩa Hành - thượng nguồn con Sông Vệ. Qua thơ anh, tôi như thấy một dòng sông cổ tích:
Dòng Vệ giang xanh ngát
Luỹ tre cúi soi mình
Gió đùa lăn mặt nước
Bãi ngô thì con gái
Vẫy cờ theo tuổi thơ
(Đi Tìm)
Hay:
Về Hành Tín nơi tuổi thơ anh đó
Ruộng mía, bãi dưa, keo, tràm phủ kín
Xào xác gió đưa qua những ngọn đồi
( Theo Chồng)
Ngày nay, quê hương anh đang từng ngày thay da đổi thịt. Anh bộ đội ngày xưa giờ là anh công nhân Điện Lực đang kết nối huyết mạch tổ quốc đã viết về cuộc sống và công việc của công nhân ngành Điện:
Xây dựng triền miên tối ngày phơi nắng
Da sạm đen nhưng anh vẫn tươi cười
( Không Dám)
Dù là khó khăn và gian khổ như thế nhưng các anh vẫn luôn cần mẫn làm “con ong góp mật giúp cho đời”. Vì hơn ai hết anh hiểu dòng điện ấy là:
Dòng điện từ tim, tấm lòng người thợ
Là huyết mạch chảy khắp miền Nam - Bắc
Nhịp đập năm trăm đập mãi không ngừng
( Tình Ca Người Thợ)
Anh công nhân ấy, trong tình yêu cũng vô cùng nồng nàn:
Anh không che được sức nóng của mặt trời
Cũng không thể lấy mặt trăng xuống cho em làm gương soi
Nhưng anh biết sẽ làm em hạnh phúc
Bởi anh tin tình yêu anh dành cho em
( Anh Không Thể)
Tuy nhiên, giữa dòng đời cũng đôi khi chìm trong trăn trở - trăn trở của một người đàn ông trụ cột của gia đình, là người cha của các con:
Muốn mang lại cho em tình yêu và hạnh phúc
Phải thức trắng nhiều đêm để tìm đường đi tới
Lo cho con ăn học, hành trang bước vào đời
( Trăn Trở)
Nhưng dù trong những lúc “ chạy đua với cuộc đời” như thế, hay những lúc yên vui với cuộc sống đời thường. Anh vẫn luôn hướng về những vùng đảo, vùng trời của Tổ quốc:
Hoàng Sa ơi, lệ nhoà mắt mẹ
Trường Sa còn… đau đớn khôn nguôi
Lãnh hải quê hương… trăn trở mất còn
( Thế Lính Hoàng Sa)
Anh gởi lòng mình về với đảo, với những người lính đang ngày đêm bảo vệ biên cương:
Nhắn về em nơi chàng trai giữ đảo
Biển có bao giờ yên lặng đâu em
Nắm chắc tay súng trên nhà giàn, trên đảo
Giữ biển quê nhà em lính đảo ơi!
( Gởi Lòng Ra Đảo)
Khép lại tập thơ, tôi vẫn như thấy dáng anh đang trầm ngâm nhìn về một nơi xa xăm nào đó với những hoài niệm về những tháng ngày đã qua, với những dòng cảm xúc của hôm nay. Có thể nói, thơ Đinh Văn Hồng là dòng hồi ức rất thật về một miền đất. Nơi ấy có thể là Hà Nội, là dòng sông Hồng, nơi ấy có gia đình anh, có mẹ anh, nơi ấy là vô vàn kỷ niệm với một cô gái nào đó (người mà anh đã từng yêu – tri kỷ)… Dù là nơi nào đi nữa, tôi trân trọng khoảng lặng rất riêng trong cuộc sống của anh.
Theo quan điểm chủ quan của cá nhân tôi, thơ trước hết cần phải có hồn và phải mang được hơi thở của cuộc sống sau đó mới xét đến các biện pháp nghệ thuật. Với tôi, Đinh Văn Hồng đã làm được điều đó. Tôi đã cảm nhận được từng nhịp đập chân chất, nhẹ nhàng của chàng trai Hà Nội trong trái tim anh. Thơ của anh đã và đang gắn kết những trái tim, nâng những tâm hồn lại với nhau để cùng rung lên những cung bậc của cuộc sống.
Người yêu thơ luôn có những quan điểm và những nhận xét khác nhau. Hãy đọc thơ Đinh Văn Hồng và khoan đưa ra những nhận xét vội mà hãy đọc thật chậm và dành chút thời gian chiêm nghiệm, tôi tin rằng mọi người cũng sẽ như tôi, nhận ra một hồn đẹp trong từng con chữ rất riêng của Đinh Văn Hồng.

Hoa Mưa – Vũ Hạ

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

NGHE EM HÁT TRONG ĐÊM



Em ơi !
Trong đêm cất tiếng hát
Át những giọt mưa rơi
Vút cao giữa bầu trời
Dịu dàng và sâu lắng
Đêm không sao, không trăng
Mình anh nghe em hát
Cơn mưa còn tất bật
Không gian và vạn vật
Cũng dịu lại lắng nghe
Màn đêm như chở che
Nuôi dưỡng tình say đắm
Biết em yêu nhiều lắm
Như muôn triệu giọt mưa
Thấm sâu vào lòng đất
Điện thoại tay không cất
Cứ giữ hoài bên tai
Cho tiếng em không phai
Cứ ngân dài nỗi nhớ
Đất trời hòa nhịp thở
Của tình yêu chúng ta
Kéo dài và ngân nga
Bản tình ca năm tháng.

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

THÁNG BA VỀ

http://lephuong.jcapt.com/img1/store/Diembao/2010_1/hoagao_06.jpg


Chạm vào tháng ba
thổn thức
Hoa gạo đỏ, lối nhỏ ngập ngừng
Cơn mưa đầu mùa mấy hạt tượng trưng
Tháng ba tưng bừng
Sót lại một vùng thương nhớ
Con gió mộng mơ
Khát khao về miền sơn cước
Dòng sông Trà không lội ngược lên núi
Cứ tuột ra biển cả mênh mông
Tháng ba về đau đáu nhớ con sông
Hai dòng chảy vẫn cứ bồi cứ lở
Để tháng ba bỡ ngỡ
Âm thầm với bài thơ dang dở
Viết về em
Cô giáo vùng cao
Giọng nói ngọt ngào
Ơ...này chim Chơ-rao
Thi nhau cùng cô cất tiếng gọi mùa
Giàng ơi! Mưa lưa thưa không thấm tình vào đất
Tháng ba này ngây ngất men say
Ché rượu cần nồng cay
Bay bổng
Thả những bước chân tư lự
Đếm từng khắc tháng ba
Hồn thi sĩ lệ nhòa
Đỏ như màu hoa gạo
Và ngọn gió xôn xao thổi hồn vào bài thơ viết dở.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

BỒNG BỀNH


http://cc2.upanh.com/27.162.34421881.UiD0/dmz2839.jpg

Thấy em má đỏ môi hồng
Tòng teng gánh quả bềnh bồng đi chơi
Mây nhìn cũng muốn lả lơi
Trời chiều tím mặt râu rơi xuống trần

Anh trông chợt thấy tần ngần
Cán cân chợt lệch bên gần bên xa
bụi hồng bất chợt nở hoa
Gió như chồm tới để xoa bồng bềnh

Tấm thân uốn với thác ghềnh
Cuộc đời như muốn đổ kềnh ra xem
Rượu tình chưa ủ nên men
Mà sao muốn uống đã thèm thuồng thôi

Giật mình biết chẳng của tôi
Của người dưng đấy với đôi bềnh bồng
Lặng nhìn trước chốn hư không
Cõi thiền thả những mênh mông một mình


.

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

CHỢ QUẢNG NGÃI MỘT LẦN NỮA LẠI BÙNG CHÁY...


 

 
Chợ Quảng Ngãi đã cháy được chục hôm rồi, đám cháy đã được dập tắt cơ bản " Như PV Hữu Trung của PTQ nói " sau khi không còn gì có thể cháy được.
Đau xót và thiệt hại quá lớn, những hậu quả của nó để lại cho các tiểu thương thì vẫn còn. Chung tay góp sức chia sẻ những khó khăn là truyền thống là đạo lý.
Hôm nay chợ Quảng Ngãi lại bùng cháy dữ dội trở lại trong ngôi nhà của tôi sau khi các con tôi thông báo " Ba  cho tiền để ủng hộ cháy chợ "
Đề tài sôi nổi diễn ra với khoảng hơn 20 người tham dự " Nhà có giỗ " Cái hay cũng có, cái dở cũng có khi mà bàn đến những đứa trẻ ăn bám vào bố mẹ phải đóng tiền ủng hộ. Có người nói làm như thế để dạy trẻ...lại có người nói trẻ con lấy đâu ra tiền?
Tôi thì tủm tỉm cười vì quá quen thuộc với các cuộc vận động này bởi một trận lũ lụt, hay hỏa hoạn thì tôi đều phải ủng hộ làm nhiều đợt dưới các hình thức như thế.
Ở cơ quan thì trừ lương, về nhà thì các bác ở địa phương tới vận động vì đây là phong trào và thành tích thi đua " Thật chua chát khi mà hoạn nạn lại được biến thành phong trào và phải thi đua " rồi trường học của 2 đứa con tôi phát động " Thật may mắn khi sinh chỉ có 2 con "
Chợ cứ thế bùng cháy với đề tài này...Riêng tôi chẳng biết nói gì, chỉ hy vọng sao mà không tập trung hêt lại một mối để đỡ mất thời gian của quá nhiều người đi thu. Được vậy đám cháy chợ Quảng Ngãi đã không bốc cháy dữ dội trở lại trong gia đình tôi.
Ước chi các cấp phát động biết được thu nhập của gia đình tôi cũng như chi phí tối thiểu nhỉ !

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

VẼ LẠI MỘT BỨC TRANH

 .



Dẫu biết rằng
               tất cả với em
                           anh chỉ là một nửa 
một nửa  tinh thần, khi em trống vắng
một nửa tình yêu bởi em....đã lạnh rồi
tất cả với anh chỉ bấy nhiêu thôi.

Ừ cuộc đời
           chẳng phải những nụ hoa
bao vật chất xa hoa còn thiếu thốn
những bộn bề còn ngả ngốn vây quanh
những vần thơ chẳng thể lấy ra ăn
thì yêu đấy
                  nhưng cũng đành chỉ vậy
giá trị cuộc đời lọt thỏm giữa trời mây
khát vọng trong em như con nước tràn đầy

Mái ấm gia đình, tiếng trẻ gọi cha
mật ngọt thiết tha chẳng rót ra ngoài
theo bữa tiệc cùng những lời thật, dối
em vẫn mơ anh là chiếc gối
để em nằm hưởng trọn làn môi
mọi thứ trong em tất cả nửa vời
cứ lờ lững trôi
                  theo ngày theo tháng.

 Khao khát một ngày anh về cáng đáng
nhưng xa vời như những áng mây
tiếng gọi bầy
                   thốt ra
                                thổn thức
càng làm anh rưng rức nhói đau
biết cuộc đời vẫn có trước, có sau
có ước mơ, hoài bão....
                               đợi chờ.
 nhưng cuộc đời
                        lạnh lẽo chơ vơ
đêm lạnh giá mơ về nơi giá lạnh
sưởi ấm đời dù chỉ góc bức tranh
tất cả trái tim ấp ủ để dành
nhưng thảng thốt biết mình  một nửa.

Canh bạc đời sấp ngửa
vật chất...tinh thần cứ thế bủa quanh
để lại cho anh một vết thương lành
không nhức nhối nhưng vô cùng ngứa ngáy
vẫn biết mình
                    chẳng thể nào...
                                lội tới đáy hồn em
đem trái tim thắp lại nồng men
xóa sạch những gì vật chất bon chen
cho tình yêu thành những ngọn đèn
trong bóng tối lần mò ta tìm tới.

Tất cả với anh giờ là chới với
đảo chao, chòng chành
                   bơi giữa biển khơi
bởi những lời em nói
                   không hề  gian dối
chỉ có anh vẫn là ngu tối
khát vọng cuồng.... vẽ lại một bức tranh.
             

















Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

BUNG NHỮNG NỖI NIỀM





Gói nỗi niềm vào miền thương nhớ

Miền quá tải

Rách...

Nỗi niềm bung vụn vỡ

Dập nát đám cỏ ước mơ

Hăng hắc mùi nước mắt

Buồn ơi ai cắt? đau ứa nhựa

Nỗi buồn không thiếu

Niềm vui chẳng thừa

Tình yêu
                    có thời như biển

Giờ nỗi đau hiển hiện

Cạn khô như bãi cát lúc triều lui

Chỉ còn con sóng cố chồm vào thương nhớ

Vỏ ốc chơ vơ

Câu thơ rạn vỡ

Nỗi niềm ai nỡ...?

Để anh buồn thơ thẩn giữa nhân gian.



.

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

HOA TÌNH NHÂN

http://ngoisao.net/Files/Subject/3b/9d/b1/40/quyen-2.jpg

Trộn nỗi buồn vào nắng và gió
rải đều suốt cuộc đời
ai đã từng nếm trải nỗi đau không tên
trống rỗng hoang hoải
nêm chặt thời gian vào cuộc sống
cái khoảng mênh mông chưa nảy mầm hạnh phúc
chỉ còn ta với nỗi đau rưng rức
ngày tình nhân chợt nhìn nhân tình
mầm sống rung rinh đội từng lớp đất
ai được, ai mất ?
nỗi buồn canh cánh
đắp một mảng trời xanh phủ lên ánh mắt
ai cắt những tia nắng chiếu xuống
sưởi ấm lòng cô quạnh
cho hoa tình nhân không lạnh ngày valentine.

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

KHÁCH HÀNG CỦA VIETTEL CÓ NGUY CƠ BỊ XÂM HẠI TÀI SẢN CÁ NHÂN

Nhà mạng EVN Telecom của Tập đoàn Điện lực VN chính thức được chuyển giao cho Tập đoàn Viễn thông Quân đội – Viettel kể từ 1.1.2012. Khách hàng có nguy cơ thiệt hại tài sản cá nhân bởi 2 Tập đoàn này.
Thuê bao EVN lo mất quyền lợi khi sáp nhập với Viettel
Khách hàng EVN Telecom đang thực hiện việc chuyển đổi mạng sang Viettel. Ảnh: Hoàng Hà.
 
Khách hàng của EVNTelecom có số lượng không nhiều như các nhà mạng khác nhưng chiếm tỷ lệ không nhỏ. Hiện đang có nguy cơ bị xâm phạn và thiệt hại tài sản cá nhân dưới hình thức chuyển giao của EVN telecom và Viettel.
- Khách hàng sử dụng các điện thoại của EVN tele com đa phần là công nghệ CDMA khi mới mua với giá khủng từ triệu đồng trở lên nếu không nằm trong các trương trình khuyến mãi 
- Các hợp đồng ADSL khi sử dụng intertenet theo từng gói cước ( Thấp nhất là 88.000 đồng )
Sau khi chuyển đổi tập đoàn Viễn thông quân đội Viettel đã tiếp xúc khách hàng và làm các thủ tục khiến khách hàng  hết sức bất ngờ.
Với điện thoại di động gói Ephone và Homephone Viettel giữ nguyên số và bắt mua thêm máy mới đồng thời hỗ trợ 500.000đ
Với khách hàng ADSL khi chúng tôi tiếp xúc với đại diện cửa hàng thì được trả lời : Phải lắp đặt lại và miễn phí lắp đặt và gói cước nâng lên từ 88.000 bao gồm cả VAT của EVN telecom thì hiệm là 140.000đ. nếu không chấp nhận thì tháng 3/2012 sẽ cắt toàn bộ.
Như vậy sau khi chuyển đổi các khách hàng cũ của EVN telecom như chúng tôi đã mất đi nhưng thiết bị di động đầu cuối với số tiền hàng triệu đồng khi mua nếu muốn mình được giữ nguyên số thuê bao cũ.
Giá trị hợp đồng của khách hàng ADSL cũng mất thêm 60.000đ/1 tháng, đối với gói cước thấp nhất.
Với số lượng hàng trăm nghìn khách hàng đang sử dụng mạng EVN tele com bị thiệt hại một số lượng lớn về tài sản cá nhân. Mà không biết kêu ai khi 2 nhà mạng này chuyển giao.
Đồng thời làm trái với các quy định của Thủ tướng Chính phủ và các bộ ngành liên quan là ( Đảm bảo quyền lợi cho khách hàng khi chuyển giao đồng thời giữ nguyên các giá trị hợp đồng )
Đây là sự thiệt hại của cá nhân trước sân chơi kinh doanh của 2 nhà mạng trên, về mặt pháp lý cũng như tình đều không thể hiện được đạo đức kinh doanh. Mong nhà mạng Vtettlel sớm có chính sách kiểm tra và điều chỉnh cho phù hợp và giữ uy tín của mình.

                                                                                                                     

THAM LAM

http://a9.vietbao.vn/images/vn955/the-gioi-giai-tri/55256584-1256867592-tang-nguoi-thu-3-1.jpg


Em đâu phải người tình
Là vợ cũng chẳng xong
Những điều anh ước mong
Là hồng nhan tri kỉ

Bởi những điều vốn dĩ
không nói được cùng ai
Hiểu được chỉ có hai
anh và em thôi đó

Và những điều thật khó
Muốn em làm cả ba
Là vợ và hồng nhan
thêm người tình em nhé

Những giấc mơ thật khẽ
Của một người tham lam
Muốn ôm trọn quả đất
Khi tìm ra điểm chạm

Ước mơ dẫu có nhàm
Thì muôn người vẫn ước
Tình yêu nằm phía trước
Có đợi người tham lam ?

Một chút cảm xúc ghi lại trên mạng sau khi đọc bài _ Vợ, người tình hay hồng nhan tri kỉ!

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

ĐỌC TẬP THƠ " VỀ VỚI SÔNG HỒNG " CỦA NHÀ THƠ VŨ TUẤN ANH


ĐỌC TẬP THƠ " VỀ VỚI SÔNG HỒNG " CỦA NHÀ THƠ VŨ TUẤN ANH


Những ngày giáp Tết Nhâm Thìn, tôi nhận được cuộc điện thoại của người có nickname   "...sophankhođau!" ở Quảng Ngãi nói rằng mới ra Hà Nội, rủ tôi gặp nhau làm "vài chén" tất niên. Nói thật những ngày ấy tôi mong càng trốn được rượu bao nhiêu càng hay bấy nhiêu, nhưng có lẽ vì muốn gặp một người có cái tên đặc biệt trên mạng ảo và háo hức muốn có được tập thơ của anh nên tôi đã nhận lời....
        Đọc xong tập thơ " Về với sông Hồng" của Đinh Văn Hồng (...SPKĐ) và chứng kiến không khí gia đình của anh trong buổi gặp mặt thì tôi đã chú ý hơn và hiểu rõ cái nick đặc biệt ấy là ở dấu ba chấm (...) phía trước chữ "số phận khổ đau", chứ không phải anh là người có số phận khổ đau hay nhận mình là người có số phận khổ đau...
       Đọc thơ của anh mọi người dễ dàng nhận ra tác giả là một chàng trai sinh ra và lớn lên ở đất Hà Thành, yêu thủ đô như bất cứ người yêu thủ đô nào khác, Tuổi thơ của Đinh Văn Hồng hiện ra theo từng con chữ nơi có những kỷ niệm đẹp gắn với mặt hồ gợn sóng lung linh, những bãi ngô xanh mướt dọc chân đê bên dòng nước đỏ phù sa của dòng sông Cái, anh có những liên tưởng thật giản dị mà sâu sắc :" Sông Hồng/Mùa mưa đỏ ngầu/Phù sa/Chợt nhận ra/ triền sông/ Bên lở bên bồi/ Như cuộc đời/ buồn đau, hạnh phúc.... ( Bài Sông Hồng). Lặng lẽ dọc triền đê/tư lự.../ Anh đếm từng mảnh vỡ/ Trên mặt Sông Hồng/gợn sóng..." ( Bài Trở lại bến sông). Mối tình nào đã có khi còn cắp sách đến trường? mà đã vào thơ anh qua bài thơ Cơm Nguội ( thứ cây gắn liền với Hà Nội) mang đậm nét " tình yêu" học trò: " Cây cơm nguội / thuở ấy/Súng phốc, tàng cây anh núp/Chờ em học về/"Pốc...pốc" yêu thương.... Thay lời vụng về/ Anh đem/ trái tim bắn tới trái tim..."
        Đinh Văn Hồng yêu quê nội - Hành Tín Tây ( Quảng Ngãi) không hè kém so với nơi mình sinh ra. Đó là nơi có con sông Vệ chảy qua một vùng căn cứ cách mạng - nơi người Cha là cán bộ hoạt động thời kỳ tiền khởi nghĩa gắn bó, cống hiến nhưng phải dứt tình ra Bắc tập kết vì chiến lược lớn của Đảng. "Lũy tre nghiêng mình soi bóng nước/Thôn nửa sông rộn tiếng cười/Đồng lúa bãi dưa xanh tiếng hát/Lúa vàng trái ánh nắng hồn quê..." ( Bài Quê nội). 
       Người đọc sẽ nhận ra nghề nghiệp chính của nhà thơ Đinh Văn Hồng là người của ngành điện cho dù anh không giới thiệu bởi tình yêu công việc trong thơ anh đã "tố cáo" điều ấy " Chút tâm tình người lính thợ đường dây/Mai anh đi xây tiếp những công trình/Gửi lại đây dòng sáng của tình yêu..." ( Bài Tâm tình người thợ đường dây). Anh nhận ra giá trị lao động " Tôi mới hiểu chiến công người thợ/Khi âm thanh ánh sáng lại trở về/Điện có rồi, họ chẳng nhắc các anh/Những con ong góp mật giúp cho đời..." (Bài Không dám)
        Điều đặc biệt nhất trong thơ và trong con người Đinh Văn Hồng là tình yêu biển, yêu Tổ Quốc. Những năm tháng trong quân ngũ luôn nhắc anh có ý thức cảnh giác với kẻ thù, sẻ chia cùng những người chiến sỹ bảo vệ quê hương: " Hoàng Sa ơi, lệ nhòa mắt mẹ/ Trường Sa còn đau đớn khôn nguôi/ lãnh hải quê hương trăn trở... mất còn" ( Bài Thế lính Hoàng sa); " Nhắn về em nơi chàng trai giữ đảo/Biển có bao giờ yên lặng đâu em..." ( bài Gởi lòng ra đảo)
       Đọc thơ Đinh Văn Hồng chúng ta cũng dễ dàng nhận ra người con hiếu thảo lễ nghĩa trong anh, anh chẳng từ nan việc gì khi bên giường bệnh của mẹ với ước mong:" Chúng tôi chăm/ Tưới những giọt nồng/ Yêu thương/. Hy vọng cây xanh tươi trở lại/ Cái cây... Mẹ tôi ( Bài Chăm mẹ)
    Người viết bài này không muốn đi sâu phân tích về thủ pháp nghệ thuật trong thơ anh, và càng không muốn đánh giá tập thơ hay hoặc không ( cái đó thuộc cách nhìn và quan niệm của từng người đọc). Điều cuốn hút tôi nhất chính là tâm hồn, tình yêu Tổ quốc, quê hương, gia đình, nghề nghiệp của tác giả từ những vần thơ. Đọc thơ Đinh Văn Hồng chúng ta thấy anh luôn trăn trở một cách có trách nhiệm với cuộc đời.Tôi cứ băn khoăn tự hỏi điều gì đã làm nên một nhà thơ Đinh Văn Hồng mộc mạc mà sâu lắng, giản dị mà bao la đến vậy. Phải chăng anh được thừa hưởng những nét tinh túy nhất từ truyền thống cách mạng của người cha, sự gia giáo của người mẹ, từ mảnh đất Quảng Ngãi anh hùng bất khuất, nét thanh lịch hào hoa của Phố Hiến (quê mẹ) và Kinh Kỳ - nơi sinh ra lớn lên của anh, là sự tích tụ những gì tiếp thu được trong những năm cầm súng bảo vệ biên giới phía bắc, và những năm tháng bươn chải tìm cho mình một ngành nghề và nơi " định cư" phù hợp....
             Được biết tiếp theo tập thơ Về với Sông Hồng do Hội văn học nghệ thuật Quảng Ngãi ấn hành năm 2010, tác giả đang ấp ủ dự định cho " đứa con " tinh thần thứ 2 ra đời vào năm 2012 này. Xin được chúc Đinh Văn Hồng tiến xa hơn nữa trên con đường sáng tạo nghệ thuật của mình, nhưng chỉ xin có một điều đừng làm cho ai phải khổ đau vì mình nhé dù là vì lý do rất yêu. 
IMG_0021.JPG
Nhà thơ Đinh Văn Hồng tặng thơ cho một người bạn
                                              VTA/ Xuân Nhâm Thìn          

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

HONG NHỮNG GIẤC MƠ



Trải những ước mơ
trên thảm cỏ
nhẩn nha đếm một thời khao khát
giấc mơ mang màu cổ tích
của em, của anh...chúng mình!

nắng vẫn hong vàng nỗi nhớ
làm cong vênh kí ức
ray rứt
tàn cây che không hết thời tuổi trẻ
để bây giờ...em thỏ thẻ
                                     yêu anh!

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

NỖI ĐAU KHÔNG TÊN

Rách từng mảng
ròng ròng nỗi buồn
sống đau đớn
trong khoảng không vời vợi
nỗi đau không tên
không thốt thành lời.



Đã một thời
vá lại trái tim
không im lìm
lẩn trốn
sống yêu thương dâng hiến
tất cả cho yêu thương.

Nỗi đau vấn vương bùng phát
thủy chung hay phản bội...hoài nghi
tất cả trở thành xúc phạm
cả hai...
nỗi đau cho ai?

Hy vọng ngày mai
bầu trời xanh như ngọc
tất cả lừa lọc không còn
trái đất tràn ngập nụ cười
hạnh phúc của con người
không trả giá
cho những nỗi đau không có tên.

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

NGÀY THƠ VIỆT NAM 2012 TẠI QUẢNG NGÃI


Một số hình ảnh Ngày thơ VN 2012 tổ chức tại Quảng Ngãi

alt
Khai mạc Ngày thơ VN 2012 tại sân Bảo tàng Quảng Ngãi lúc 8H Ngày 04/02/2012
alt
Các đại biểu tham dự
alt
Đông đảo công chúng yêu Thơ đến dự
alt
Tiến sĩ - nhà thơ Mai Bá Ấn đọc bài thơ "Thần" của Lý Thường Kiệt
và bài thơ "Nguyên Tiêu" của CT Hồ Chí Minh.
alt
ông Lê Văn Sơn CT Hội VHNT và ông Nguyễn Minh PBT Tỉnh uỷ kéo cờ Thơ.
alt
Nhà thơ Thanh Thảo đọc lời khai mạc Ngày Thơ VN
alt
Ông Cao Khoa - PBT Tỉnh uỷ, CT UBND tỉnh phát biểu ý kiến
alt
BTC tặng hoa cho các đơn vị, cơ quan tài trợ và giúp đỡ Ngày thơ VN 2012.
Một số tiết mục biểu diễn nhân Ngày thơ VN 2012:
alt
MC Phúc Duy - Vũ Duyên Đài PTTH Quảng Ngãi
alt
alt
alt
Đoàn ca múa dân tộc Quảng Ngãi.
alt
Ca sĩ Lưu Phương
alt
Nghệ sĩ Kiều Oanh
alt
Cô Thu Hà
alt
Họa sĩ Nguyễn Tài Đạt
alt
Nghệ sĩ ưu tú Thy Lộc
alt
Hợp xướng kết thúc chương trình (chỉ huy nhạc sĩ Văn Phượng).

Một số hình ảnh Giao lưu Thơ - Nhạc nhân Ngày Thơ VN năm 2012

alt
MC Sinh Dân và Trúc Viên dẫn Chương trình Thơ - Nhạc.
alt
alt
Toàn cảnh.
alt
Nhà thơ Nguyễn Quang Trần - Trưởng ban tổ chức phát biểu khai mạc.
MỘT SỐ TIẾT MỤC THƠ - NHẠC:
alt
Nhạc công-nhà thơ Nguyễn Hoàng Dương và nghệ sĩ Ngô Đình Long.
alt
Nhà văn - Nhà thơ Nguyễn San
alt
Cô Trúc Nhự
alt
Thầy giáo Vũ Đức Tế
alt
Ca sĩ Kim Nhung và ca sĩ Lê Lê.
alt
Nhà thơ Trần Thị Cổ Tích
alt
Nhạc sĩ Trương Quang Tuấn
alt
Ca sĩ Lưu Phương
alt
Nhà thơ Vĩnh Đàm
alt
Nghê sĩ Tố Hoàng
alt
Nhà thơ Nguyễn Tấn Hải
alt
Nhà thơ Mạc Trường Thiên
alt
Ca sĩ Kim Nhung
alt
Nhà thơ Bùi Tấn Xương
alt
Nhà thơ Thu Thanh
alt
Nhà thơ Đinh Văn Hồng
alt
Nhà thơ Viên Chính
alt
Nhà thơ Nguyễn Tấn Thuyên
alt
Tốp ca nữ: Trúc Nhự, Kim Phú, Kim Nhung, Lê Lê.
alt
Nhà thơ Hồ Nghĩa Phương tặng hoa nhà văn - nhà thơ lão thành Nguyễn San.
alt
Nhà thơ Hoàng Ly tặng hoa cho nghệ sĩ Ngô Đình Long (Tp HCM)
alt
Nhà thơ Lưu Ly Tím (thủ quỹ CT)