Nhớ sao là nhớ người ơi
Để tôi lặng đếm bầu trời sao rơi
Quắt quay rừng núi chơi vơi
Trăng đêm lặng lẽ đứng chơi một mình
Nhớ sao cả bóng lẫn hình
In vào giấc ngủ lung linh ngọt ngào
Nhớ làm cho gió xuyến xao
Sương đêm chợt tỉnh chiêm bao giấc nồng
Nhớ như biển lớn mênh mông
Sóng ôm bờ cát rừng thông ngút ngàn
Nhớ dài mặt đất thênh thang
Bên em anh nhớ không gian đất trời
Nhớ như ngàn vạn lá rơi
Của mùa đông tiễn thu rời bến xa
Nhớ như cả vạn loài hoa
Khoe triệu sắc thắm thiết tha cuộc đời
Nhớ sao là nhớ người ơi...!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét