Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011
MỘNG...RU
Em ru chiếc lá ngủ đông
Gió lay miền nhớ mênh mông thuở nào
Em ru khoảnh khắc ngọt ngào
Không gian tỉnh giấc xôn xao đợi chờ
Em ru tia nắng dại khờ
Chiếu vào cửa sổ làm mờ ánh đêm
Cánh tay người đã êm đềm
Cho em giấc ngủ bên thềm bồng lai
Em ru từng tiếng thở dài
Từng làn hơi ấm miệt mài ủ men
Lời ru khiến gió phải ghen
Luồn vào thổi tắt ngọn đèn vô duyên
Em ru một kiếp triền miên
Sóng đời dồn dập bên triền tương lai
Lắt lay kí ức phôi phai
Lời ru em đón ngày mai nắng hồng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét