LẠ CHƯA
Lạ chưa sao lại nhớ nhà
Bữa cơm đạm bạc dưa cà dầm tương
Nhớ con đường sớm tinh sương
Mẹ già lặn lội trên đường gió mưa
Nhớ da diết thuở ngày xưa
Ắp đầy kỉ niệm như vừa mới qua
Tháng năm vỡ giọt mưa sa
Hè đưa mắt nắng cho ta nhạt nhòa
Tiếng ve khát nước vỡ òa
Trốn sau nhánh phượng đỏ hoa sân trường
Gọi về bao nỗi vấn vương
Đò qua bến lở sóng nương vạt bèo
Lạ chưa kí ức đi theo
Miền quê bóng mẹ kiếp nghèo nuôi con
Ước gì đổi kiếp vàng son
Được về bên mẹ cho con nhẹ lòng.
Nếu lòng đã quá nặng lòng
Trả lờiXóaHãy về kẻo mẹ ngóng trông đêm ngày
Cuộc đời tật bật hôm nay
Mưu sinh bươn chải ta hay quên lời
Để rồi ân hận suốt đời
Vì chưa làm được...Mẹ ơi đã lìa
Thành thuốc đã và mãi mãi ân hận vì cứ nấn ná mãi không về thăm mẹ, chăm sóc mẹ...và rồi bà ra đi không kịp nhìn mặt con...