CHUYỆN XÓM A
Nhà
Việt ở ngay cạnh nhà lão Trung bẩn từ bao đời nay. Nơi đây xưa vốn
hoang sơ và khai khẩn nhưng lão Trung ăn lắm đẻ nhiều nên cật lực lấn
chiếm đất đai xung quanh để độc chiếm cho mình, có lẽ chính vì vậy mà
mọi người gọi lão Trung là "Trung bẩn "
Cái sự bẩn của lão không
chỉ lem luốc bên ngoài, mà bẩn từ tâm đến tính và đặc biệt là cái mồm.ai
hở cái gì lão cũng rình rập trộm cướp không hề từ bất cứ thủ đoạn nào,
tuy nhiên ngoài mặt thì lão luôn tươi cười với cái miệng dẻo như kẹo
kéo...Vô phước cho ai mà gặp lão không sớm thì muộn cũng bị lão liếm mất
một chút ít gì đó dẫu những thứ ấy nhà lão ê hề chứ đừng nói những thứ
lão không có. Phía đông xóm có cái hồ to do cha ông Việt phát hiện và
cải tạo cũng như khai thác từ thuở hồng hoang cũng chính cái hồ này là
nơi giao lưu thông thương thuận tiện hiện nay và đặt tên là hồ Đông.
Việt chân chất thật thà, ai cũng cho qua lại và giúp đỡ khi khó khăn, Hồ
Đông đẹp và rộng gần hồ có hai ụ đất thiên nhiên mà ông bà Việt gọi là
đảo Hoàng và đảo Trường, 2 nơi ấy thật đẹp và đắc địa nhưng nhà neo
người Việt chỉ cho mấy đứa cháu ra trông nom. Vào năm 1974 lợi dụng gia
đình Việt lục đục nội bộ lão Trung bẩn bèn huy động cả lò cả động hang
hốc, gốc rễ với tay dao, tay búa ra đấy chiếm lấy và nhận là của mình.
Chưa dừng cái bẩn ở đấy lão còn ngấp nghé chiếm luôn đảo Trường...năm
1988 lão vẫn dở thói bẩn như cũ để chiếm đoạt đảo Trường nhưng bất thành
ngoài việc chiếm được mấy cồn con con ...điều ấy bởi nhà Việt tuy neo
người nhưng con cháu đã biết ý thức đoàn kết và giữ gìn tài sản của cha
ông để lại...Lão Trung bẩn chiếm không được lại bị cả xóm xúm vào chửi "
Mả cha thẳng Trung bẩn ăn bẩn quen đến nỗi đông như thế mà ăn không nổi
lũ con cháu nhà Việt "
Xóm AS là xóm nơi Việt và Trung ở cũng
chẳng ra gì nên đèn nhà nào nhà ấy rạng, nhưng từ ngày biết cái sự
bẩn thỉu gớm guốc của lão Trung nên cả xóm đã bắt đầu thân thiện điều
này cũng là quy luật tất yếu, từ nhà bà Sinh đến nhà ông Phi vốn trước
không thân thiện gì mấy mới Việt nay cũng nhích lại để sinh tồn chống
lại cái dơ bẩn ô uế của lão Trung.
Lão trung từ ngày không chiếm
được hồ bèn nghĩ chiêu khác ...lục lọi tung cả nhà lão tìm thấy trong
thùng giấy vệ sinh được mẩu giấy lộn nhem nhuốc mà theo như tự dạng chữ
thì chắc của ông cố nội lão, trên ấy vẽ cái hồ Đông với những vệt đứt
quãng chắc là ông nội lão ngày xưa cũng ăn bẩn muốn chiếm nhưng không
thành nên bỏ đi, lão Trung như bắt được vàng bèn rêu rao, gia phả nhà
lão có ghi hồ Đông của nhà lão! Tiếc một điều cả xóm trên lẫn xóm dưới
chả ai công nhận. Nhưng với tính bẩn và tạp ăn di truyền lão không từ
bỏ, chiều chiều lão tụ tập đám con cháu lại bắt đọc gia phả và nhớ điều
ấy dẫu trong đám con cháu lão có đứa nói cha già mà ngu nhưng được cái
to mồm nói càn...dù vậy phận làm con chúng chỉ nghĩ và nhận xét với nhau
chứ không dám cãi cha, với lại tính bẩn đã ăn sâu vào máu chúng từ
nhiều đời nên chúng biết sai vẫn nghe lời nên suốt ngày quậy phá không
để hồ Đông lặng sóng ngày nào.
Phần Việt và các gia đình yếu thế nên
chỉ phản đối và nhịn nhưng âm thầm trang bị gậy gộc chờ cha con lão
Trung khi làm quá với phang cho chừa như bao đời nay...Câu chuyện hồ
Đông chưa dừng ở đây, sẽ còn ly kì hơn về vụ lão Trung bẩn bị Việt vả
cho xưng mồm...tôi xin kể sau, giờ này ra xem Việt vừa sắm được những
cây gậy đánh chó bẩn đã...mời các bạn đón nghe sau!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét