Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

CHUYỆN XÓM A - Phần 2

Viết nốt phần 2 sau ngày sinh nhật...còn tiếp nhé!
Xóm As dạo này nhộn nhịp bởi sự quan tâm của tất cả những người có lương tri và hiểu biết luật pháp, suốt ngày xóm nhộn nhịp lời bàn ra tán vào về sự đúng sai cũng như một số kẻ cơ hội muốn nhân cơ hội tranh chấp của Việt và lão Trung bẩn để kiếm chác chút lợi lộc...
Từ khi Việt mua được dàn gậy của chị Nga và một số người khác cũng như đóng, mua thêm thuyền để giữ hồ Đông lão Trung bẩn ngày càng cay cú, cái âm mưu chiếm hồ của lão xem ra ngày càng khó khăn ngay cả những đứa con của lão cũng có những đứa có học thức cũng lên tiếng phản đối. Địa vị của lão trong gia đình cũng giảm sút uy tín trầm trọng. Trằn trọc cả đêm lão bèn dở sách binh pháp Tôn tử ra đọc rồi chép miệng khi ra quyết định dùng chiêu " Vừa ăn cắp vừa la làng " Trong cái bế tác khi con cái không đồng lòng, lão bèn họp kín gọi mấy thằng con côn đồ nhất ra giao nhiệm vụ theo kế sách hắn chọn.
Mấy thằng con vừa ngu vừa tham được lão cho là giữ được dòng máu và zen di truyền của tổ tiên, bèn gióng thuyền dạo quanh hồ Đông khiến gia đình Việt vô cùng bức xúc, một số đứa con đã lên tiếng đòi Việt phải cứng rắn hơn... Việt tuy hiền lành nhưng là người học sâu hiểu rộng và được giữ cuốn đánh chó dữ nhà của ông bà để lại trong đó có ghi cụ thể những sách lược để giữ nhà giữ hồ Đông mấy ngàn năm qua.
Tuy vậy Việt còn chần chừ lắm! Đánh thì đánh chứ Việt không sợ dù thế yếu hơn hẳn nhà chị Phi có bà Mỹ là cô đỡ đầu, nhưng đánh phải bảo toàn được trọn vẹn đất đai còn đánh mà yếu thế để lão trung bẩn chiếm thêm thì cứ nhịn và đưa ra hội đồng xóm bảo vệ sướng hơn chứ Thằng Trung bẩn có mua tàu thuyền to và nhiều nhưng nó cũng đếch đủ xăng dầu nhiên liệu để bơi vòng quanh hồ hàng ngày bởi nhiên liệu thời kì khủng hoảng này tác động và ảnh hưởng lắm đến cuộc sống chung. Việt nói với các con : Hồ Đông đẹp nhưng nếu đẹp mà không có tàu thuyền qua lại thì không khác gì hồ chết, thôi thì sức còn yếu mà lão Trung cũng chẳng làm gì được bởi giấy tờ pháp lý và nguồn gốc lịch sử của hồ thì nhà mình nắm giữ và được công nhận. Mình chỉ giữ những phần còn lại và đấu tranh đòi lại những cái lão Trung bẩn chiếm thôi, chứ cũng chả tham gì cái hồ mênh mông này của ai lấy giữ, nhưng cùng nhau đoàn kết lại cùng giữ từng phần của các gia đình bởi lão Trung bẩn muốn chiếm trọn hồ.
Cách mấy hôm lũ con lão Trung bơi thuyền trên hồ gặp thuyền nhà Việt ra đuổi, lão Trung to mồm đổi trắng thay đen nói thuyền của các con lão đuổi thuyền nhà Việt, Chẳng nói gì Việt chỉ nhẹ nhàng đưa chuyện này ra xóm kể và đính chính lại.
Ngay lập tức cả xóm cùng lên tiếng chỉ trích lão Trung bẩn lại định dở trò ăn bẩn, lão Trung muối mặt nhưng trơ trẽn về nói với các con ta lại bị Việt vả cho xưng mồm rồi ! Việt nó khôn quá, chẳng cần động chân , động tay nhưng lại mượn sức người đánh lão...thực ra lão trung bẩn bị đánh đòn này nhiều lần nhưng đau thì ít mà nhục thì nhiều, bởi lần nào hội đồng xóm cũng nói lão sai. lão tham, lão bẩn...
Còn Việt chỉ tủm tỉm cười và âm thầm chờ đợi một trận đánh đòn thực sự như ông cha Việt từng đánh đuổi tổ tiên nhà lão trung hàng ngàn năm qua. Bởi Việt bây giờ con cái tuy ít nhưng đều lớn và giỏi giang như ông bà xưa chứ không giống nhà lão trung bẩn, con cái thì đông nhưng chẳng ra gì ngoài cái zen bẩn của lão, và Việt cũng biết lão Trung vào thời điểm này cũng không dám đối đầu trực diện bởi có thể lão mất cả chì lẫn chài khi công lý và lẽ phải thuộc về nhà Việt...nên có cùng lắm lão chỉ dám ăn vụng thôi, tuy vậy cũng phải đề phòng và giữ gìn chứ không cái hồ còn mãi mãi xảy ra cái sự ăn bẩn khi lão Trung còn chưa nhận ra đúng sai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét