Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

TÌNH ĐẮNG




Chân trời thấp thoáng khơi xa
Câu thơ lục bát theo đà gió bay
Tình đời có trả có vay
Chân tình, tình giỡn đắng cay bởi tình

Câu thơ quẳng tới thiên đình
Bẽ bàng lòng dạ bởi mình vô duyên
Hỏi trời đâu chính đâu chuyên
Để cho cay đắng triền miên cõi trần

Dứt dây bện những tần ngần
Yêu thì yêu đấy vẫn cần người yêu
Một mình tình dựng liêu xiêu
Ngả nghiêng, nghiêng ngả theo chiều lốc xoay

Còn ta chới với cuồng quay
Cắt nèo để tuột đắm say cho người
Cắn răng bật một nụ cười
Tình đâu có thật để người lặng đau

Bửng tình ngó trước ngó sau
Xung quanh u ám một màu tối tăm
Thôi đành ướp trái tim băng
Trách người chi để nhịt nhằng nỗi đau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét