Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

TIẾNG NẠNG GỖ TRONG ĐÊM


Lốc cốc... vang trong đêm
Tiếng chân
Một thời theo chiều dài đất nước
Anh trở về với niềm mơ ước
Hòa bình rồi
Sống với ruộng đồng thôi
Thời gian trôi
Đất nước trở mình
Đôi nạng gỗ không còn linh hoạt
Ruộng bây giờ thành phố
Nhà cửa nhấp nhô
Người lính xưa
Hóa mình thành người bán dạo
Tiếng rao...nhức nhối vết thương
Đêm hầm hập bê tông như một thời lửa đạn
Mồ hôi chan nụ cười vẫn mở
Tôi đứa trả thời hậu chiến...bỡ ngỡ
Tò mò theo dấu chân người anh hùng một thuở
Vẫn anh hùng trong cuộc sống hôm nay
Chỉ có điều vẫn còn day dứt
Tiếng nạng gỗ khiến tôi về thao thức
Nhận ra một điều
Đất nước đi lên nhờ tiếng nạng trong đêm
Còn bao kẻ trong nệm ấm chăn êm
Chợt lãng quên
Tiếng lốc cốc bên thềm cuộc sống.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét