Xuân còn sót những tiếng ho
Của đông lấn ná mẹ co ro ngồi
Con về thoảng gió mây trôi
Một đêm cạnh mẹ rối bời nỗi
lo
Gang từng khắc… đếm khắc đo
Thời gian ngắn ngủi chẳng cho
con cười
Buồn sao một kiếp con người
Mẹ còn đó mà con lười về thăm
Tre già ngóng đợi búp măng
Mẹ ngồi tần tảo nhặt căng
tháng ngày
Lạy trời thôi chớ đọa đày
Để con bên mẹ xum vầy niềm
vui
Bật đèn mong vẫn tối thui
Giả mù mong đẩy được lùi nếp
nhăn
Cho lòng con khỏi băn khoăn
Sớm mai xa mẹ cắn răng mỉm
cười…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét