Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

BẬT KHÓC





Bật khóc
Khi nhìn biển thay áo
Cái màu xanh hiền dịu đến nao lòng
Nay nhuộm thẫm một màu đỏ nhức
Máu đổ Hoàng Sa, máu đổ Trường Sa
Máu người Việt Nam
Ba chín năm rồi biển vẫn chưa xanh
Sóng vẫn dội vào từng trang sử
Người lính
Bên này, bên kia đều xả thân vì nước
Biển đông ơi bao lần con ao ước
Hãy trở về màu áo cũ biển xưa
Đảo Cát Vàng nước mắt như mưa
Năm mươi ba người con theo sóng nhẹ đưa
Trong nuối tiếc một ngày ly biệt
Cô Lin, Gạc Ma những tấm gương oanh liệt
Sáu tư vòng tròn linh hồn giữ biển
Cứ hiện về như nhắc nhở cháu con
Trang sử son
Dẫu còn chưa mở
Biển và người nức nở một nỗi đau
Ngày hôm nay và cho mãi mai sau
Hoàng Sa, Trường Sa đỏ máu
Bật khóc
Mẹ còm cõi suốt một đời lăn lóc
Nuôi chúng con mang dáng vóc hình hài
Những người lính của thế hệ tương lai
Mang khao khát ngày mai có thể
Lớn bùng lên như Phù Đổng Thiên Vương
Tiến thẳng ra nơi ấy chiến trường
Đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa một phần cơ thể mẹ
Bật khóc
Con bây giờ gác súng làm thơ
Nhưng trong con là hàng triệu ước mơ
Nếu những vần thơ biến thành viên đạn
Mẹ Âu cơ ơi ! Thêm một lần con mạnh dạn
Bắn kẻ thù xâm lược dã man - Lũ đểu giả trong vai người bạn

2 nhận xét:

  1. Bài thơ noí thay cho những trái tim người VN đang thổn thức , đau xót vì quê hương.
    Cảm ơn tác giả thật nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Khuc Thuy Du đã cùng đồng cảm với những trăn trở của tôi, chúc bạn luôn vui và hạnh phúc!

      Xóa