Bài đang trên tạp chí : NỖI ĐAU DA CAM kỉ niệm 50 năm ngày thảm họa da cam/dioxin ( 10/08/1961 - 10/08/2011 )
Tại sao giữa ban ngày
Em không nhìn thấy nắng
Em thét la gào mắng
Em phải sống hóa thân
Xóa nhòa những căm hận
Xóa nhòa đi quá khứ
Chất độc da cam… cũ
Theo em suốt cuộc đời
Thân thể em rã rời
Vì căn bệnh thâm độc
Tuổi hai mươi vươn lộc
Khát khao như mọi người
Ước ao một nụ cười
Và tình yêu trong sáng
Em không hề ai oán
Vẫn hồn nhiên giữa đời.
Tôi lặng đi nụ cười
Dấu lệ buồn sâu thẳm
Ước chi đời bằng phẳng
Em không phải nạn nhân!
Biết đâu mình kết thân
Như bao người có thể
Tôi ước ao trời, bể
Chiến tranh không xảy ra
Và tình yêu đơm hoa
Trên ngôi nhà trái đất
Tôi và em không mất
Những nụ cười hồn nhiên.
Đinh Văn Hồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét